Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi anh nói đến đây, Cơ Thanh Phó hoàn toàn chấn động, bàn tay đang nắm điện thoại run rẩy. Giờ đây, lòng bà ta đang ngập tràn nỗi sợ hãi.


Tại sao tên nhóc đó lại biết chuyện này?



Trong đầu lướt qua những suy nghĩ, Cơ Thanh Phó chắc chắn những người bên cạnh biết được bí mật cũng không thể nào bán đứng bản thân, mối nghi ngờ càng lớn hơn.


Rốt cuộc thì Trần Hạo đã nghe được bí mật này bằng cách nào?


Sóng to gió lớn đắm chìm cả tâm trí, Cơ Thanh Phó cố gắng giữ bình tĩnh, chậm rãi tránh đi ánh mắt của Du Tử Uyên mà đi đến bên cửa sổ, chắc chắn cậu ta không nghe thấy được nội dung cuộc nói chuyện mới dừng chân.


"Ngạc nhiên không? Bất ngờ không? Dì Cơ à, tôi đã nói rồi, không phải chỉ mình tôi có bí mật, dì cũng có thôi. Ai mà chưa từng làm vài chuyện xấu không thể để ai biết chứ, dì thấy có đúng không nào?", ở đầu dây bên kia, Trần Hạo nói đến đây thì giọng nói càng trêu tức hơn.





Cơ Thanh Phó mau chóng suy nghĩ, không ngừng tìm cách đáp trả.


Nhưng anh không cho bà ta thời gian để nghĩ ngợi, tiếp tục nói: "Dì Cơ à, giả sử như có tin tức người phụ nữ đẹp nhất Đế Đô vì Văn Nhân Bá Hành mà tha hương, kết hôn với một người tàn phế bị ruồng bỏ để rồi sinh ra một đứa con không danh không phận, dì thấy nó đã đủ thu hút chưa? Dì thấy mấy chiêu của tôi đã đủ để lọt vào mắt dì chưa?"


Ánh mắt Cơ Thanh Phó đằng đằng sát khí, khổ nỗi bà ta không biết nên phản pháo thế nào.


"Tôi nhớ hình như vợ hiện giờ của Văn Nhân Bá Hành là người đó nhỉ? Ơ! Lạ thật, vừa rồi còn nhớ tên mà, sao giờ tôi lại quên mất bà ta tên gì rồi? Có điều tôi nhớ bà ta rất hay đố kị người khác, nếu biết Văn Nhân Bá Hành có tình nhân và cả con riêng thì không biết đứa con trai quý hóa của dì có tan xác không nhỉ?", Trần Hạo đe dọa.


Cơ Thanh Phó siết chặt nắm đấm. Khi cuộc nói chuyện vừa mới bắt đầu, bà ta còn có thể bình tĩnh đối phó, nhưng càng về sau càng rơi xuống thế hạ phong!


Vào lúc này, cả người Cơ Thanh Phó đều sôi trào lửa giận, không thốt nên lời.


"Uầy...thôi không nói nữa, bà xã bảo tôi ra ăn cơm rồi! Hôm nay Bạch Thị đạt được thành công lớn nên bà xã thưởng cho tôi một bữa cơm trưa rất thịnh soạn, có cả nước yến nữa cơ! Cúp máy đây! Khi nào có thời gian, chúng ta lại trò chuyện tiếp nhé!"


Trần Hạo nói thật nhanh như sắp sửa cúp điện thoại.


Cơ Thanh Phó vội vã lên tiếng: "Trần Hạo..."


Anh mỉm cười: "Dì Cơ muốn nhắn nhủ điều gì sao?"


Bà ta lạnh lùng nói: "Cậu đã biết bí mật này thì cũng nên nghĩ đến hậu quả khi làm ra những chuyện xằng bậy như thế. Cậu muốn đánh sập cả bầu trời ở Đế Đô, sau đó khiến tất cả mọi người đồng lòng chĩa mũi dùi về phía cậu và diệt khẩu sao? Biết nhiều chưa chắc đã tốt!"


"Dì Cơ à, sao tôi thấy lời này của dì buồn cười thế nhỉ? Tôi sợ ông ta? Tôi phải sợ ư? Ông ta làm gì được tôi? Lẽ nào ông ta không phải kẻ thù của nhà họ Trần? Cho dù ông ta không tìm đến tôi thì tôi vẫn tìm ông ta".


Nói đến đây, Trần Hạo chuyển đề tài: "Dì cũng đừng dùng ông ta để uy hiếp tôi, trò đó không thông minh lắm đâu, mà dì dám đến gặp ông ta không? Dì mà thấy người phụ nữ kia thì tìm cách lẩn trốn như một con chuột. Nhiều năm qua dì luôn sống chui lủi như vậy, sao bỗng dưng có can đảm thế?"


"..."


Ở bên này, Cơ Thanh Phó thực sự rất muốn đánh Trần Hạo.


Những lời này của anh quá cay độc, không dùng một chữ văng tục nào để mắng vậy mà bà ta lại không có cách gì để trả lời!


"Đừng cho rằng cậu thành công đánh lén Du Thị thì có thể vênh váo với tôi. Cậu phải biết rằng chỉ cần tôi chưa gật đầu, nhà họ Du sẽ không phản hồi, cậu có thể lấy đi cái gì từ chúng tôi? Công ty sao? Quyền quyết định số cổ phần có thể nắm giữ nằm trong tay tôi, cậu không giành được đâu. Qua thời gian dài thì số tiền lớn cậu đổ vào sẽ thành công cốc!", Cơ Thanh Phó nói.


Trần Hạo tủm tỉm trả lời: "Tôi trẻ hơn dì, chờ được mà. Giả sử chờ từ mười đến hai mươi năm mà chỉ tăng được gấp đôi thì tôi vẫn có lời! Dĩ nhiên, tôi mà làm vậy thật thì đúng là hơi bất công, hơi bức ép bà già như dì. Để tôi nói một chuyện cho dì nghe, dì tưởng tôi không biết chuyện dì xúi giục Tô Hâm Dao làm mối để tôi chữa bệnh cho Du Tuyền Dương à?"


"..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK