Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, một tên vệ sĩ đi ngang qua bức tường bên trái biệt thự, bỗng nhiên, một tiếng xé gió vang lên.


Tên vệ sĩ còn chưa kịp phản ứng, trước mắt đã tối sầm, một viên đạn gây mê găm thẳng vào ngực hắn ta.



Ngay khi người nọ sắp ngã xuống, một bóng đen nhanh chóng chạy tới, nhẹ nhàng đỡ lấy thân thể của hắn ta rồi đặt vào chân tường.


Sau đó, đạn gây mê lặng yên không tiếng động bắn ra bốn phía, vòng bảo vệ chặt chẽ bên ngoài biệt thự chẳng mấy chốc đã bị phá vỡ giống như rác rưởi!


Ở cửa biệt thự, một gã vệ sĩ mặc vest vừa đi tiểu trở về, nhìn thấy đồng bọn đang hôn mê dựa vào vách tường, hắn ta chuẩn bị hét lên, nhưng ngay lập tức, một bàn tay từ phía sau vươn tới che miệng hắn ta lại, sau đó đánh một phát vào sau gáy, khiến cho gã vệ sĩ mềm nhũn ngã xuống.


Ánh trăng xuyên qua những khe lá, vừa lúc chiếu lên gương mặt đang mỉm cười xấu xa của bóng đen, người này không phải ai khác mà chính là Thái Hạo Thanh!





Lôi tên vệ sĩ vào một góc, Thái Hạo Thanh u ám nhìn về phía xa xa, nơi phóng ra đạn gây mê ở chỗ tối.


Không đợi Thái Hạo Thanh lên tiếng, trong tai nghe đã truyền đến giọng nói của Trịnh Thông: “Đậu má, cậu đừng nổi giận, tôi suýt nữa làm hỏng việc, khi trở về sẽ tự phạt một nghìn cái hít đất!”


Nghe được những lời này, Thái Hạo Thanh mới thu hồi ánh mắt!


Rất nhanh, trong tai nghe đã vang lên âm thanh của Thạch Việt: “Mấy con cá bên chỗ của tôi đều đã mắc câu!”


Ngay sau đó là những âm thanh báo cáo không ngừng truyền đến.


“Đội trưởng, bên tôi cũng đã giải quyết sạch sẽ!”


“Đội trưởng, bên này cũng xong rồi!”


Thái Hạo Thanh nói: “Tốt lắm, trở về vị trí! Huấn luyện viên đã đến đây!”


Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc, thậm chí so với lần Trần Hạo thể hiện năng lực ở sân huấn luyện còn xúc động hơn.


Sau khi nhận được tin tức, cả tiểu đội đã nhanh chóng ra tay, ở bên ngoài bọn họ đã gắn thiết bị giám sát có độ phân giải cao và sắp xếp người canh gác ở những nơi quan trọng.


Lúc này, người phụ trách theo dõi không truyền đến tin tức gì, mà Trần Hạo lại lặng yên không tiếng động vượt qua báo động của bọn họ, xuất hiện ở nơi này, bản lĩnh cao siêu như thế quả thật khiến người ta kinh ngạc.


Bên trong biệt thự, Du Tử Uyên dựa vào sofa, cầm ly rượu trong tay nhẹ nhàng đung đưa, chất rượu vang đỏ sóng sánh chuyển động, nhưng trong mắt cậu ta nó như biến thành máu, máu của Trần Hạo.


Tên thuộc hạ đột nhiên xông vào, đứng trước mặt cậu ta nơm nớp lo sợ: “Cậu chủ, chúng ta làm như vậy, nếu như để cho bà chủ biết được thì rất phiền toái!”


Du Tử Uyên uống một hơi cạn sạch ly rượu vang đỏ, sau đó cậu ta nhẹ nhàng ném nó ra giữa không trung, ly rượu rơi xuống mặt đất vỡ thành từng mảnh nhỏ, vẻ mặt cậu ta trở nên dữ tợn, Du Tử Uyên tiến lại gần tên thuộc hạ, nhìn chằm chằm anh ta: “Anh sợ?”


“Cái này…”, Trương Hướng hoảng sợ lùi về sau.


Trên trán Du Tử Uyên vẫn còn vết sẹo mà Trần Hạo để lại, khiến cho khuôn mặt của cậu ta càng trở nên đáng sợ hơn.


“Cậu chủ, tôi vẫn luôn trung thành và tận tâm đối với cậu, tôi nói như vậy cũng là vì suy nghĩ cho cậu, chú Đông hiện giờ đang ở tỉnh, việc mà cậu làm rất nhanh sẽ bị ông ta phát hiện!”


“Anh đang sợ hãi, nhưng mà không sao cả, chỉ cần có thể giết chết tên khốn kia, cho dù phải trả giá đắt như thế nào tôi đều chấp nhận!”, Du Tử Uyên cười lớn nói.


“Cậu chủ…”, Trương Hướng vẫn còn muốn khuyên nhủ.


Du Tử Uyên cười lạnh cắt ngang: “Chuyện này tôi sẽ lo liệu, không đến lượt anh gặp xui xẻo đâu!”


Lời nói của Trương Hướng mắc nghẹn ở cổ họng, tính cách của bà chủ như thế nào anh ta rất rõ ràng, chuyện này một khi bại lộ, anh ta nhất định phải chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK