Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Phi Nhi đi Bạch thị trước.


Trần Hạo đi ra ngoài liền thấy có một chiếc xe quân đội màu xanh đang đỗ ở ngoài cổng sắt biệt thự.


Thấy anh đi ra ngoài, Sư Hoàng Minh trên xe cũng đi xuống.



"Anh Trần, tôi đã chờ anh từ lâu!”


Trần Hạo sững sờ: “Chờ tôi?”


"Lần trước chúng ta đã nói rồi mà, về chuyện giúp đỡ huấn luyện….”, Sư Hoàng Minh lấy lòng cười.


"Có cần vội như vậy không?”, Trần Hạo cạn lời nói.


"Tôi cũng không muốn quấy rầy anh Trần đâu, nhưng đúng là phải càng nhanh càng tốt!”, Sư Hoàng Minh lúng túng nói.





Tài xế riêng của Sư Hoàng Minh ở bên cạnh chưa bao giờ thấy anh ta khách khí với người nào như vậy, cho dù gặp phải lãnh đạo, anh ta cũng không hề nịnh nọt như thế, mới nghĩ thầm rốt cuộc người này là ai vậy?


"Được thôi!”, Trần Hạo bất đắc dĩ lên xe cùng Sư Hoàng Minh.


Rất nhanh chiếc xe đã khởi động đi tới điểm cần đến.


Trên đường, Sư Hoàng Minh tóm tắt mọi chuyện với Trần Hạo, anh mới biết được vì sao Bá Đồ lại gấp gáp như vậy.


Hoá ra đám người được lựa chọn kia lại cực kì khó đối phó, trước anh đã có hai người đảm nhiệm huấn luyện, một người phải nhập viện, không nằm một hai tháng là không ra được, một người khác thì từ chức luôn.


Nửa giờ sau, chiếc xe đã đến trường học ở ngoại ô Hải Dương.


Gác cổng cầm súng cúi chào, kiểm tra giấy chứng nhận xong mới cho mấy người vào.


Mấy phút sau, chiếc xe đã dừng lại ở trước ký túc xá của trường.


Sư Hoàng Minh khách khí tiễn Trần Hạo xuống xe rồi nói: “Anh Trần, tôi không thể đi theo được, tôi đã dặn dò kĩ càng với hiệu trưởng rồi, tôi còn có chút việc, đi trước một bước”.


Nói xong, Sư Hoàng Minh đưa một tờ đơn nhận chức cho Trần Hạo.


Anh nhận lấy, lạnh nhạt gật đầu.


Sư Hoàng Minh cười rạng rỡ nói: “Anh Trần, vậy tôi đi họp trước, lát nữa họp xong tôi sẽ đến đón anh!”


"Được rồi, làm việc của anh đi, làm xong tự tôi trở về là được!”, Trần Hạo nói.


"Vậy tôi đi trước!”, Sư Hoàng Minh tạm biệt lên xe rời đi.


Trần Hạo nhìn qua đơn nhận chức, tùy ý nhét vào túi, lại nhìn ký túc xá trước mặt xong mới chậm rãi đi vào.


Mà lúc này, mấy người trong phòng họp ở tầng cao nhất ký túc xá đang tranh chấp.


Hiệu trưởng Phòng Nghĩa Dung nói chuyện cấp trên phái người đến trường học làm huấn luyện viên ra, phía dưới đều là âm thanh phản đối.


"Hiệu trưởng Phòng, tôi biết đây là ý của cấp trên, nhưng lúc ông đồng ý cũng phải suy nghĩ chứ, nếu để cho trường khác biết trường của chúng ta mời người bên ngoài hệ thống đến dạy, sẽ nhìn chúng ta như thế nào? Chúng ta sẽ rất mất mặt!”


"Đúng vậy hiệu trưởng, nếu không ông hãy nói lại với cấp trên một chút đi? Tìm người trong hệ thống thử một chút?”


Hai lãnh đạo nhà trường nhìn Phòng Nghĩa Dung, đều nói ra ý kiến của mình.


Ông ta nói: “Chuyện này đã quyết định rồi, hôm nay huấn luyện viên Trần sẽ đến nhận chức!”


Nghe nói như thế, giáo viên chủ nhiệm Vương Đĩnh với dáng người tráng kiện cao lớn đứng phía dưới cũng nói: “Hiệu trưởng, không phải là cấp trên phái xuống đây một cậu ấm nào đó để lấy tiếng chứ? Vớt vát chút thành tích ở chỗ chúng ta, sau đó bê nuốt hết? Có phải như vậy quá qua loa không!”


Huấn luyện viên trước Diêm Diệu Dương cũng nói: “Đúng vậy hiệu trưởng, mặc dù tôi đã từ chức, nhưng tôi hy vọng trường học có thể tìm ra người thích hợp hơn đến dạy bảo những học viên này nên mới làm như thế! Mặc dù đám học viên này rất khó dạy, nhưng lại có năng lực, không tìm huấn luyện viên thích hợp, có lẽ sẽ làm chậm trễ cả đời của bọn họ!”


Hiệu trưởng Phòng Nghĩa Dung nghe thấy mọi người đều phản đối thì nhíu mày!


Diêm Diệu Dương bỏ dạy là vì sao, Phòng Nghĩa Dung cũng nhìn ra một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK