Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại cảm giác huyền bí này không có cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả được.


Sau đó, Tả Phong Hàn liền dừng bước lại, bởi vì anh ta có thể xác định, anh ta tấn công theo phương hướng này sẽ không thể chạm vào Trần Hạo, mà là không khí!


Anh ta làm được kiểu gì? Trong chớp mắt, trong đầu Tả Phong Hàn đã hiện ra nghi vấn này.



Sau khi Tả Phong Hàn dừng lại, đám người liền ngây ra.


Vương Đĩnh không thể tin vào mắt mình, cảm thấy có phải đầu óc của Tả Phong Hàn bỗng nhiên bị chập mạch hay không, tại sao đang lao ra được một nửa lại dừng rồi?


Sau đó, một hơi thở khủng bố tràn ngập ra ngoài, áp chế xúc động muốn hộc máu của tất cả mọi người ở đây!


Mà người trong cuộc chiến như Tả Phong Hàn đã cảm nhận được khí thế mạnh mẽ kia đầu tiên, trong phút chốc, trong đầu anh ta đã đưa ra phán đoán! Nếu còn đi về phía trước nữa, anh ta sẽ chết!


Mà lúc này Trần Hạo mới chỉ chậm rãi quay người hướng mặt về phía Tả Phong Hàn thôi!


Một động tác hời hợt đã thay đổi toàn bộ cuộc chiến, hơn nữa còn không có sơ hở nào cả, đây là năng lực kinh khủng cỡ nào chứ?





Lần đầu tiên lúc đối mặt với đối thủ, Tả Phong Hàn lại do dự.


Trần Hạo thì giống biết trước, ngay trong một giây Tả Phong Hàn đang do dự, anh bỗng nhiên dậm chân tiến lên phía trước.


Ầm! Trần Hạo cười khẽ nhìn Tả Phong Hàn, đi ra một bước!


Trong chốc lát, Tả Phong Hàn cảm giác mình như bị xe container va trúng.


Ầm! Anh ta lui về sau một bước.


Sau đó, áp lực trước mặt anh ta đã tăng gấp bội.


Trần Hạo lại hời hợt nhảy ra một bước.


Ầm! Tả Phong Hàn lại lui về sau!


Trong chớp mắt, hai người lao vào nhau như hai mũi kiếm, Trần Hạo sắc bén hơn.


Ngay sau đó, có vẻ Tả Phong Hàn đã thất bại, Trần Hạo liên tiếp tiến lên, anh ta liên tiếp lui về phía sau.


Lùi năm bước liên tiếp, thậm chí Tả Phong Hàn còn không có cơ hội để thở!


Thành viên tiểu đội sợ ngây người, ai cũng không dám tin, thế mà Trần Hạo lại mạnh đến mức độ này.


Trong mắt Thái Hạo Thanh hiện ra ánh sáng sùng bái với Trần Hạo, vào lúc này, cậu ta đã tìm được mục tiêu của cuộc sống, cậu ta thề, mình muốn làm một người như anh.


Mà Vương Đĩnh thì ngây ra!


Không phải Tả Phong Hàn là thiên tài trăm năm của nhà họ Tả sao?


Không phải Tả Phong Hàn là đệ tử cuối cùng của Diệp thần, người được Chiến Cuồng coi trọng nhất sao?


Làm sao lại lùi bước như thế? Hơn nữa còn không hề có sức để đánh trả?


Trước đó, những suy nghĩ viển vông và trào phúng đối với Trần Hạo ở trong lòng Vương Đĩnh, lúc này đã bị anh đánh nát!


Tả Phong Hàn lại là người sợ hãi nhất trong đám người!


Mấy bước vừa rồi của Trần Hạo để anh ta nhớ tới sư phụ mình, người đàn ông giống như thần, gần như không thể đánh bại kia!


Sao có thể như thế được? Vì sao lại như thế?


Tả Phong Hàn không tìm ra đáp án!


Anh ta siết chặt nắm đấm đến mức nổi gân xanh!


Bỗng nhiên, Tả Phong Hàn quay người rời đi, lúc đi đến cửa sân huấn luyện của trường học, anh ta đột nhiên dừng chân lại: "Anh yên tâm, đến khi tiểu đội kiểm tra, tôi sẽ lại đến khiêu chiến anh!”


Nói xong, anh ta rời đi mà không thèm quay đầu lại.


Tất cả thành viên của tiểu đội vẫn còn đang ở trong sự khiếp sợ, sau một lúc lâu, bọn họ mới chuyển ánh mắt về phía Trần Hạo lần nữa.


Lúc này, ánh mắt của bọn họ nhìn Trần Hạo đã biến hóa, bây giờ anh là thần!


Mà sau khi ra cửa, Tả Phong Hàn mới dừng chân lại, tay của anh ta run lên nhè nhẹ!


Đây là tình trạng chưa từng xuất hiện ở trên người anh ta.


Tả Phong Hàn cố hết sức để lắc lắc đầu mình, muốn vứt bỏ hình tượng của Trần Hạo vừa mới cắm rễ trong lòng anh ta đi! Nhưng làm thế nào cũng không được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK