Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy, Andrew không chỉ là người giành giải Vàng trong cuộc thi thiết kế trang sức Loba, siêu nổi tiếng ở Loba, lại còn có ảnh hưởng rất lớn trong giới châu báu nữa. Mời anh ta đến, có phải cuộc thi thiết kế trang sức quốc tế Ma Đô chuẩn bị quốc tế hóa rồi sao?”


Khi mọi người đang xì xào bàn tán thì những người trên khán đài đã ngồi xuống.


Bạch Phi Nhi sửng sốt: “Lại là anh ta?”



Trần Hạo cũng cười, thật là trùng hợp, không ngờ Andrew lại là nhân vật quan trọng trong ban giám khảo.


Người dẫn chương trình lần lượt giới thiệu người của ban giám khảo, tất cả đều là những cái tên lão làng trong giới châu báu ở nước Hoa.


Điều mà Trần Hạo không ngờ tới, Andrew lại là chủ tịch hội đồng giám khảo.


Sau khi giới thiệu xong, vòng sơ tuyển bắt đầu.


Các giám khảo trên sân khấu cẩn thận bình phẩm, sai người sắp đặt tất cả các tác phẩm dự thi ra.





Các giám khảo cầm lên từng tác phẩm và nhận xét, trong đó có một giám khảo nhìn trúng một khối đá, vừa nhìn thấy nó đã nổi giận: "Đây là tác phẩm do công ty nào gửi đến? Là của ai? Mau bước ra đây!"


Chương 475: So trí tưởng tượng sao?


Giám khảo bỗng nhiên nổi cơn giận dữ khiến cho các nhân viên các công ty lớn tham gia tranh giải ngỡ ngàng, rối rít chạy đến vây xem.


Kết quả là, khi nhìn thấy thứ này, họ cũng không kìm chế nổi cơn tức trào ngược trong cổ họng.


“Mẹ kiếp, cha nội mất não nào làm vậy?”


“Đúng đấy, không thích tham gia cuộc thi này có thể không đến, sao lại lấy đồ vật như vậy ra, điều này không phải là đang xúc phạm đến cuộc thi thiết kế châu báu Ma Đô Thế Giới sao?”


Điều khiến người ta giật mình là khối đá này nhìn ngoài trông rất giống đá thô.


Một người trong ban giám khảo thấy đồng nghiệp của mình tức giận bèn liếc nhìn cục đá thô, thuận tay cầm lên ước chừng chắc nặng khoảng hai lạng.


“Là ai đưa vật này đến đây? Đưa một khối ngọc chưa được điêu khắc cũng thôi, sao lại đưa tới một khối ngọc giả chứ? Là ai làm? Bước ra cho tôi, thật không thể tin nổi!”


Dưới cơn thịnh nộ đang thét gào của ban giám khảo, kẻ vốn không có bao nhiêu hứng thú với buổi sơ tuyển này, Andrew, cũng tò mò ngẩng đầu nhìn, khi anh ta thấy tác phẩm, không tức giận gì mà lại hơi buồn cười.


Không thể nào có thể nói vật này là tác phẩm được, đây chính là một hòn đá thô chưa từng được chạm trổ. Chuyện bất thường hơn là cục đá thô này rõ ràng là ngọc giả.


Trong lòng Andrew bội phục lá gan của người nọ, anh ta thầm nghĩ rốt cuộc là ai có đủ dũng khí cầm loại đồ chơi rác rưởi kia đến tranh giải thế?


Lúc này, người dẫn chương trình Loan Hi bước lên nói: “Đây là tác phẩm của Diệc Hiên!”


Ngay sau khi thốt ra lời đó, dường như có một quả bom đã giáng xuống hội tường, tất cả mọi người thi nhau chỉ trích Diệc Hiên.


Ban giám khảo cảm thấy Diệc Hiên không tôn trọng họ.


Những công ty tham gia tranh giải thì cảm thấy tham gia với Diệc Hiên là một sự sỉ nhục to lớn đối với họ.


Bạch Phi Nhi nghe tên Diệc Hiên bèn vội vàng chạy tới, sau khi nhìn sơ qua, cô cũng sợ hết hồn.


Khối ngọc nát đặt trước mặt ban giám khảo không chỉ có màu sắc ảm đạm, hơn nữa, nó rõ ràng là ngọc giả.


“Đây không phải là tác phẩm của Diệc Hiên chúng tôi!”, Bạch Phi Nhi phủ nhận nói.


Nghe Bạch Phi Nhi nói thế, những kẻ đó càng thêm kinh thường cô và Diệc Hiên.


“Cô còn muốn lấp liếm à, thật không biết Diệc Hiên các cô có gì tốt nữa!”


“Đúng thế, lẽ nào người đứng ra tổ chức giải thưởng này muốn chơi xấu Diệc Hiên các cô sao? Có vẻ như lời bà Hình nói lúc trước đúng rồi, các cô tới đây để mua danh bán tiếng thôi!”


Hai người trong đám đông nảy sinh lòng oán hận đối với Diệc Hiên.


Bạch Phi Nhi nhìn bọn họ, bây giờ, dẫu cô có trăm miệng đi nữa thì cũng không thể biện minh cho mình.


Mà Loan Hi đứng một bên thì mỉm cười âm hiểm quan sát tất cả.


Vào lúc này, trong phòng bao trên lầu, bà Hình tươi cười lạnh nhạt theo dõi mọi chuyện xảy ra dưới đó.


“Tiểu Trương, chuyện này cậu làm tốt lắm! Người của Diệc Hiên ngu thật, tham gia sơ tuyển thì sao chứ? Tôi chỉ cần nhúng tay vào là có thể huỷ hoại thành quả của chúng trong vòng một phút, thật đần độn khi lựa chọn đối địch với ta, đúng là điếc không sợ súng!”, bà Hình mỉm cười nham hiểm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK