Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, tài liệu trên bàn làm việc của Tiêu Nhất Phi chất thành núi, đa phần đều là tư liệu về những đối tượng thích hợp để hợp tác.


Sau khi đọc lướt qua hai bản, Tiêu Nhất Phi đã ném nó sang một bên.



Tình hình hiện tại của Cửu Khúc, căn bản là không cần phải lo lắng chuyện tiêu thụ, vấn đề sản xuất mới là điều đáng lo.


Nhà xưởng ở đại học Trung Y đã làm việc liên tục một ngày một đêm, thậm chí còn thuê thêm không ít công nhân, làm việc liên tục cả ba ca!


Tuy nhiên, do bị hạn chế về số lượng, nên dù có làm việc liên tục cũng không thể nào đáp ứng được nhu cầu của thị trường.


Ngay khi Tiêu Nhất Phi còn đang suy nghĩ này nọ, Trần Hạo đã xuất hiện ở cửa văn phòng.





Ngay lập tức, trên mặt cô ấy lộ ra nụ cười quyến rũ, ngoắc ngoắc ngón tay với Trần Hạo, dáng vẻ kia tựa như là yêu tinh nhện nhìn thấy Đường Tăng, mị hoặc đến tận xương tuỷ.


“Cậu trai nhỏ, tôi cảm thấy chúng ta càng ngày càng trở nên ăn ý, tôi vừa định đi tìm cậu thì cậu đã tự tìm đến cửa!”, Tiêu Nhất Phi nói.


Trần Hạo cười khổ ngồi xuống đối diện cô ấy.


“Vẻ mặt này của cậu là thế nào, sao tôi cảm thấy giống như là cậu rất không tình nguyện gặp tôi?”, Tiêu Nhất Phi nhập vai đến nghiện, ánh mắt mang theo xót xa nhìn Trần Hạo.


Trần Hạo nói: “Bớt suy nghĩ lung tung đi, cô không những xinh đẹp mà còn quyến rũ như thế này, có người đàn ông nào lại không muốn gặp cô?”


“Vậy dáng vẻ sợ hãi lúc nãy của cậu là sao, sợ tôi ăn thịt cậu à? Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm với cậu!”, Tiêu Nhất Phi cười khanh khách nói.


Trần Hạo nhịn không được bật cười: “Tôi không sợ điều này, cái tôi sợ chính là sau khi nếm thử hương vị của tôi cô lại quấn riết không buông, khóc lóc đòi kết hôn với một người đàn ông đã có gia đình, tôi buộc phải từ chối cô, chỉ là cô xinh đẹp như thế này, không biết tôi có thể đành lòng hay không? Nhưng mà thật xin lỗi, tôi là một người đàn ông tốt! Cô làm cho tôi thật khó xử!”


“Ha ha”, Tiêu Nhất Phi mỉm cười quyến rũ: “Mồm mép láu lỉnh!”


Nói xong, Tiêu Nhất Phi từ trong bàn làm việc đi ra, đến trước mặt Trần Hạo, cô ấy không chút để ý ngồi xuống bên cạnh anh, dựa đầu vào vai anh nói: “Chị đây là người như vậy sao? Cậu có biết đàn ông thích nhất là phụ nữ như thế nào không? Cầu mà không được! Ngay cả khi cậu có được tôi, chị đây cũng sẽ treo đồ ăn trước miệng cậu, khiến cho cậu…”


Ban đầu, Trần Hạo muốn lập tức đẩy cô ấy ra, nhưng dưới ma lực của yêu tinh này và mùi thơm mê người vương vấn nơi cánh mũi phát ra từ cơ thể bên cạnh, làm cho anh không nhịn được mà buông vũ khí đầu hàng!


Nháy mắt, không khí dần trở nên mờ ám, mỗi nhịp hô hấp đều có thể nghe được rõ ràng tiếng tim đập của đối phương.


Càng đáng giận hơn chính là, đúng lúc này, không biết tại sao chiếc cúc áo của Tiêu Nhất Phi lại rơi ra!


Cố ý…nhất định là yêu tinh này cố ý!


Ha ha ha! Tiêu Nhất Phi cười thành tiếng, âm thanh tựa như tiếng chuông bạc, ánh mắt lưu luyến không rời nhìn Trần Hạo, cô ấy đứng dậy rồi nói: “Đưa cậu đến một nơi!”


“Đi đâu?”


“Chẳng phải đi rồi sẽ biết hay sao?”, Tiêu Nhất Phi mỉm cười, đồng thời đi trước dẫn đường.


Trần Hạo đi theo phía sau, hai người nhanh chóng lên xe, không đến nửa giờ sau, Tiêu Nhất Phi đã đưa Trần Hạo đến một nhà máy thuốc ở gần ngoại ô thành phố, cho đến khi tiến vào trong nhà máy, Trần Hạo mới nhìn thấy dòng chữ nhà máy thuốc Dân Dự trên đỉnh tòa nhà văn phòng, lúc này, Trần Hạo mơi tin là Tiêu Nhất Phi dẫn anh đi làm việc.


Sau khi sửng sốt, Trần Hạo lại cảm thấy mấy chữ nhà máy thuốc Dân Dự này có chút quen mắt, tập trung nhớ lại, Trần Hạo nhận ra, đây không phải là nhà máy thuốc trong hợp đồng mà Phượng Loan đưa tới hay sao?


Phát hiện ra điểm này, Trần Hạo lại càng thêm hứng thú với kẻ cầm đầu phía sau màn, đối phương đây là muốn ám chỉ, hắn ta nắm rõ mọi chuyện của anh trong lòng bàn tay, ngay cả chuyện Tiêu Nhất Phi đang có ý định làm gì cũng đã đoán ra!


Nghĩ vậy, Trần Hạo mỉm cười nghiền ngẫm, anh thầm nghĩ, có lẽ nên tìm cơ hội gặp mặt nhân vật này!


Mà lúc này, Tiêu Nhất Phi không biết anh đang suy nghĩ điều gì, cô ấy lôi kéo Trần Hạo đi tham quan một vòng nhà máy, vài lần anh muốn nói ra sự thật, nhưng lại không đành lòng đánh gãy Tiêu Nhất Phi đang chờ mong lời khen ngợi từ anh, vậy nên anh chỉ đành nhịn xuống không nói gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK