Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vâng. vâng, cảm ơn cậu!"


Hai người biết ơn òa khóc, dập đầu với Trần Hạo, anh thì chậm rãi đi ra khỏi văn phòng.


Lãnh Vũ đi theo sau, cho đến khi chắc chắn hai người kia không nghe thấy cuộc nói chuyện của họ mới hỏi: "Chí Tôn, anh định bỏ qua cho họ thật sao?"



"Bỏ qua cho họ? Sao có thể? Thứ cặn bã như thế mà không chết thì trời khó tha!", Trần Hạo sắc bén nói.


Lãnh Vũ lập tức hiểu anh đang nghĩ gì, nhớ đến huyền cổ thuộc sở hữu của Huyền Môn bèn hỏi: "Chí Tôn, đối phương sử dụng huyền cổ, tôi sợ là có người trong Huyền Môn nhúng tay trong chuyện này!"


Trần Hạo đáp: "Cho người điều tra xem Hồng Bình đang ở đâu. Tôi thấy khả năng rất lớn là anh ta và bọn Huyền Môn đang bắt tay với nhau!"


"Rõ!", Lãnh Vũ tuân lệnh, xoay người gọi một cú điện thoại cho người đi điều tra.





Lúc này, trong biệt thự Tùy Duyên ở Lâm Thành, Hồng Bình và Trương Nguyên đang vui vẻ thưởng thức rượu.


"Cậu Trương, lần này chúng ta hợp tác với nhau, chắc chắn Cửu Khúc sẽ rơi xuống vực sớm thôi, sau chuyện này cậu có kế hoạch gì chưa?", Hồng Bình cười nói.


"Dĩ nhiên là tóm hai phương thuốc đáng tiền nhất Cửu Khúc vào tay rồi, nghe nói trong sở nghiên cứu Cửu Khúc có một người trẻ tuổi tài giỏi, đang nghiên cứu một dự án dẫn đầu thế giới!", Trương Nguyên nham hiểm đáp.


"Ha ha! Quả nhiên không gì có thể qua mắt cậu Trương! Thuốc chữa viêm gan B của Cửu Khúc nổi tiếng đến mức đầu đường phố xá cũng biết, mà mỹ phẩm họ chuẩn bị ra mắt cũng có tiếng vang rất lớn! Còn nghiên cứu cậu Trương nói, tôi đã nhờ người bạn ở nước ngoài điều tra, đúng là có xác suất thành công rất lớn!", Hồng Bình khen ngợi.


"Vậy anh Hồng có ý hợp tác chứ?", Trương Nguyên bình thản cười.


"Tất nhiên rồi, kỹ thuật của công ty Sâm Kỳ chúng tôi và mạng giao thiệp trong giới thuốc men ở tỉnh Sở của nhà họ Trương cậu cộng lại, quả là một sự kết hợp hoàn hảo! Lo gì không kiếm được bộn tiền?"


"Ha ha ha!", hai người nhìn nhau cười to, nét mặt đầy đắc thắng, cho rằng đã nắm được Cửu Khúc trong tay.


Trước cửa sổ sát đất bên cạnh có một người đàn ông lạnh lẽo như lệ quỷ, toàn thân đều tỏa ra sát khí đang đứng.


Hồng Bình liếc nhìn người đàn ông nọ, nói: "Kế hoạch của chúng tôi có thể thành công như vậy là nhờ có anh Ly Hận đây!"


Người đàn ông từ từ xoay người, đôi mắt lóe lên tia sáng âm trầm đáng sợ.


Kẻ này chính là Ly Hận, người của Huyền Môn từng thi triển Huyền Môn Trận ở Bạch Thị nhưng bị Trần Hạo phá hỏng và đuổi giết.


Hắn chậm rãi đến trước sô pha, lạnh lùng ngồi xuống: "Tôi không phải đang giúp hai người, không cần cảm ơn, sở dĩ tôi làm vậy là vì chúng ta có chung kẻ thù!"


Hồng Bình và Trương Nguyên nhìn nhau, hiểu ngay ý định của đối phương.


Ly Hận này là một người tàn nhẫn lại có thù oán với Trần Hạo, một cao thủ Huyền Môn như vậy đương nhiên phải lôi kéo rồi, có hắn ta, sau này xảy ra chuyện gì cũng dễ giải quyết hơn rất nhiều.


"Ha ha! Tuy chuyện này không đáng là gì đối với anh Ly Hận đây nhưng tôi vẫn muốn cảm ơn! Không có anh, kế hoạch của chúng tôi chắc chắn không thể thuận lợi được, nếu anh có yêu cầu gì thì cứ nói, tiền hay bất cứ thứ gì tập đoàn Sâm Kỳ đều không thiếu!", Hồng Bình cười nói.


Trương Nguyên cũng lên tiếng: "Nhà họ Trương cũng mong được làm bạn với anh, anh thấy biệt thự Tùy Duyên này thế nào? Những người làm nữ vừa rồi thế nào? Nếu thích thì từ hôm nay những thứ này đều thuộc về anh!"


Ly Hận nham hiểm cười: "Hai người cũng thông minh đấy, tôi thích giao thiệp với người thông minh, xin nhận tấm lòng của hai người!"


"Ha ha ha!"


Trương Nguyên vui vẻ nói: "Hôm nay đúng là ngày lành, không chỉ trừng trị được Cửu Khúc mà còn kết giao được với một người bạn như anh Ly Hận đây, Trương Nguyên quả là có phúc ba đời. Nào! Anh Ly Hận, chúng ta uống rượu thôi!"


Dứt lời, anh ta chủ động rót một ly rượu đầy ắp cho Ly Hận.


Hắn cười âm hiểm cầm ly rượu nhẹ nhàng lắc lắc, nhấp một ngụm, trong đôi mắt sắc bén là ý cười nghiền ngẫm.


Thấy đã thành công lôi kéo Ly Hận, Hồng Bình đi sâu vào đề tài: "Anh Ly Hận, huyền cổ mà anh đã thi triển trên người ông bệnh nhân kia. có tác dụng thật không? Liệu có khi nào sẽ bị phát hiện không?"


Ly Hận hờ hững trả lời: "Huyền cổ là một thuật kỳ môn kết hợp giữa thi triển chú pháp và sử dụng cổ trùng, chỉ cần người của Huyền Môn và Vu Cổ không hợp tác thì không thể phá được huyền cổ của tôi. Những thiết bị kia lại càng không, nói cho cùng thì huyền cổ chỉ là một luồng khí, có thiết bị nào phát hiện ra được?"


Nghe thấy lời giải thích này, Hồng Bình và Trương Nguyên đều lấy làm kỳ lạ, cảm thấy rất khó tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK