Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà họ Du ở Ma Đô là sự tồn tại như thế nào chứ? Nhưng xem dáng vẻ này, hiển nhiên là ở trong mắt người đang đứng trước mặt họ đây, nhà họ Du chỉ là một con kiến hôi không đáng để vào mắt, dường như người nọ có thể dễ dàng tiêu diệt ngay tức khắc!


“Anh cung cấp tin tức cho tôi, tôi có thể tha cho anh một mạng, nhưng còn những người khác…”, Trần Hạo vừa nói vừa cười tủm tỉm nhìn Viên Đào.



Nháy mắt, cơ thể Viên Đào trở nên căng cứng, anh ta do dự nhìn về phía đồng bọn của mình.


“Thế nào? Không muốn?”, Trần Hạo thản nhiên nói.


“Tôi…”


“Được rồi, để tôi đổi cách nói khác!”, Trần Hạo quét mắt nhìn những tên còn lại: “Hôm nay, những người đang ở trong kho hàng này, chỉ có thể có một người sống sót!”





Nghe xong lời nói của Trần Hạo, mọi người đều hoảng sợ, cả cơ thể trở nên căng cứng.


Sau một hồi yên lặng đến đáng sợ, không biết là người nào bắt đầu trước nhặt con dao rơi trên mặt đất, vút một tiếng lao về phía đồng bọn của mình ở xung quanh.


Ngay sau đó, Viên Đào cũng nắm chặt con dao, một đám người bắt đầu tàn sát lẫn nhau!


Trước đó, những người này đều tự xưng là anh em kết nghĩa trong Thiên Khôi! Tự nhận là tình cảm gắn bó đậm sâu! Thế mà lúc này đây, bọn họ lại vì tính mạng của bản thân mà tự tay giết chết anh em của mình!


Phập phập phập phập âm thanh lưỡi dao cắm vào trong da thịt liên tiếp vang lên, trên mặt đất không ngừng có người ngã xuống, máu thịt của họ hoà vào trong những vũng máu ở hiện trường trước đó! Giờ phút này, cảnh tượng trong kho hàng có thể sánh với nơi địa ngục nhuốm đầy máu tươi!


Một màn chém giết đang diễn ra trước mắt chẳng khác nào một vở kịch đầy châm chọc, tình anh em gì đó chỉ là phù du!


Đúng lúc này, trên con đường dẫn đến kho hàng bỏ hoang, Giang Chiến Thiên dẫn theo một đám người chạy như điên về phía này, vẻ mặt đầy sát khí.


Nhưng khi vừa tới cửa, anh ta đã lập tức ngây người đứng đó, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin, nhìn thấy cảnh tượng máu chảy thành sông trong kho hàng, cho dù anh ta là người đã từng bước ra từ địa ngục vô số lần cũng không nhịn được mà run sợ!


Những người anh em đi cùng anh ta, một giây trước đang còn mang vẻ mặt đầy sát khí, tựa như muốn ăn thịt người khác, nhưng giờ phút này bọn họ cũng lại hoảng sợ như là sắp bị người ta ăn thịt.


Mặt đất nhuốm một màu máu tươi, chân cụt, tay cụt, các bộ phận của cơ thể vương vãi khắp nơi.


Lúc này, Trần Hạo đang đứng giữa vũng máu, trong tay còn cầm một con dao đang nhỏ máu, khuôn mặt mang nét cười không đứng đắn nhìn vài người còn lại của Thiên Khôi chém giết lẫn nhau!


Cảnh tượng quá mức khủng khiếp, Giang Chiến Thiên và người của anh ta hoá đá ngay tại chỗ.


“Tốt lắm Viên Đào, chỉ còn lại ba người, giết hết bọn họ là anh có thể sống sót rồi!”, Trần Hạo đứng trong vũng máu cười nhạt nói.


Hít…


Nghe vậy, đám người Giang Chiến Thiên không nhịn được mà kinh hãi đến run rẩy.


Đến tột cùng là Trần Hạo đã làm cái gì? Tại sao người của Thiên Khôi lại sợ hãi đến mức tự tàn sát lẫn nhau?


Phập phập! Nghe Trần Hạo nói vậy, Viên Đào như được uống máu gà, anh ta xoay người đâm một dao vào người ở gần mình nhất, sau đó liều mạng đâm một nhát vào trái tim của một tên khác!


Cuối cùng, cái tên còn sót lại kia đã không còn chút hy vọng nào nữa, hắn ta sợ hãi chạy thẳng ra bên ngoài.


Hiện tại, ở trong lòng hắn ta, Trần Hạo là ma quỷ, mà Viên Đào cũng bị anh biến thành ác ma!


Viên Đào dùng hết sức lực ném con dao ra, nhưng hiển nhiên là không thể ngăn cản được cái tên đang chạy trốn kia, trên người anh ta có vô số vết thương đang chảy máu, sau khi ném dao thì cũng không gắng gượng được nữa mà quỳ trên mặt đất thở dốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK