Mục lục
Anh chồng khờ - Trần Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đừng nói bậy, là bạn thôi!”, gương mặt Tô Hâm Dao đỏ bừng nói.


“Ồ… là bạn sao!”, cô trợ lý nhỏ mỉm cười mờ ám.



Cốc cốc cốc! Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng trang điểm.


Cô trợ lý nhỏ nhanh chóng đi mở cửa, sau đó cô ấy thấy người đến là Trần Hạo, nên hơi bất ngờ, rồi nghiêng đầu nói với Tô Hâm Dao: “Chị Hâm Dao, hình như em đoán đúng rồi nhỉ, anh đẹp trai đến này!”


Cô trợ lý nhỏ nói xong, cười híp mắt nhìn Trần Hạo nói: “Em không làm phiền hai người nữa, em đi ăn cơm trước nhé!”


Trần Hạo mỉm cười bước vào phòng trang điểm, thuận tay đóng cửa lại, rồi nhìn Tô Hâm Dao: “Hình như cô đã hoàn toàn bình phục rồi nhỉ! Tình trạng cơ thể và tinh thần cũng khá tốt”.


“Tôi phải cảm ơn anh nữa!”, Tô Hâm Dao cười cười nói.





Trần Hạo nói: “Sao lại cảm ơn tôi? Cô là phát ngôn viên của Cửu Khúc chúng tôi mà, tôi giúp cô không phải điều hiển nhiên ư?”


“Tiểu yêu nữ nói không sai, anh đúng là đồ không hiểu phong tình!”, Tô Hâm Dao đỏ mặt, nũng nịu nói.


“Không hiểu phong tình hả! Sao lại nói thế?”, Trần Hạo cười hỏi.


“Ừ thì, cứ cho là anh không có ý gì với tôi, nhưng có phải cũng nên nói vài lời dễ nghe để dỗ tôi chứ? Ví dụ như, đáp lại tôi bằng câu “bởi vì cô đẹp” chẳng hạn”.


Trần Hạo không khỏi bật cười: “Ai ai cũng biết cô xinh đẹp mà, cô còn cần lời khen của tôi à?”


“Câu này mới đúng! Thôi được rồi, đi nào, tôi mời anh ăn cơm”, Tô Hâm Dao nói xong, rồi chuẩn bị đứng dậy.


Không ngờ vào lúc này, cánh cửa Trần Hạo đã đóng sau khi đi vào bỗng bị ai đó đẩy ra.


Có một người đàn ông mặc bộ vest đắt tiền đang cầm bó hoa hồng to bự xuất hiện ở cửa ra vào.


“Cô Tô! Rất vui gặp lại cô, hôm nay cô vẫn rất xinh đẹp!”, người nọ sau khi bước vào phòng hoá trang nhẹ nhàng đặt bó hoa lên bàn trang điểm, nở một nụ cười lịch thiệp, rồi nhìn Tô Hâm Dao bằng ánh mắt tràn ngập sự mến mộ.


“Cậu Bối! Sao anh lại đến đây?”, Tô Hâm Dao hỏi.


“Tôi biết cô vừa mới kết thúc công việc, nên đặc biệt dành thời gian đến gặp cô, đồng thời muốn mời cô ăn cơm. Tôi hy vọng cô Tô có thể nể mặt tôi!”, cậu Bối cười nói.


“Cậu Bối, thật lòng xin lỗi anh, tôi không tiện đi ăn cơm với người khác giới!”, Tô Hâm Dao thẳng thừng từ chối.


Cậu Bối cười lạnh nhạt: “Cô Tô, tôi tin rằng cô có thể cảm nhận được lòng chân thành mà tôi dành cho cô trong suốt thời gian qua, tôi cũng tin rằng cô cảm giác được tình cảm của tôi đối với cô, tôi cho là, cô đã trao cho tôi một cơ hội và tôi cũng xứng đáng với cơ hội của cô, Bối Thự Vinh tôi chưa bao giờ rung động với bất kỳ người phụ nữ nào, cô Tô, cô là người đầu tiên tôi phải lòng”.


Tô Hâm Dao nghe thế, đầu óc bắt đầu cảm thấy hơi nhức rồi đấy.


Bây giờ, cô chỉ muốn ăn cơm với Trần Hạo thôi, ngàn lần không ngờ đến bỗng nhiên xuất hiện một Bối Thự Vinh chắn ngang giữa đường.


“Cậu Bối, tôi mong anh hiểu cho, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương, hơn nữa công ty của tôi cũng không cho phép nghệ sĩ yêu đương!”, Tô Hâm Dao nói.


Bối Thự Vinh bật cười: “Tôi đoán cô Tô lo lắng những việc này, cô cứ yên tâm đi, tôi có rất nhiều bạn bè trong giới truyền thông, không phải Bối Thự Vinh tôi chém gió đâu, mà chỉ cần tôi nói một câu thì ở cái đất Ma Đô này không ai dám công bố tin tức bất lợi về cô! Ở Ma Đô, tôi chưa gật đầu ai, ai dám tung tin bậy bạ?”


“Tôi cảm ơn cậu Bối, chỉ là công ty…”


“Cô càng không cần lo lắng về phía công ty, ông chủ công ty cô là bạn cũ của tôi, lãnh đạo cấp cao có quan hệ tốt với tôi cũng không phải ít ỏi, tôi hứa với cô, bọn họ sẽ không có ý kiến gì đâu!”, Bối Thự Vinh ôn hoà nói.


Tô Hâm Dao nhíu mày, bất đắc dĩ nói: “Cậu Bối, tôi cảm ơn tấm lòng của anh, chẳng qua là tôi vẫn chưa suy nghĩ đến những vấn đề này, bây giờ tôi đang tập trung vào sự nghiệp!”


Bối Thự Vinh cười ha hả: “Không sao cả, cô Tô, những lời tôi vừa nói không có ý gì khác, tôi chỉ muốn nói cho cô biết không cần đắn đo vấn đề truyền thông và công ty cô. Thêm vào đó, tôi chưa nói hai ta bắt buộc phải qua lại với nhau, chúng ta có thể thử làm bạn trước, đợi đến khi cô quen thuộc với tôi hơn, thì sẽ phát hiện tôi khác xa với tưởng tượng của cô!”


Trần Hạo thấy vẻ mặt Tô Hâm Dao đầy nét khó xử, bèn mỉm cười: “Cậu Bối, thật lòng xin lỗi anh, trưa nay cô Tô có hẹn với tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK