Trên con đường tăm tối, một ánh nến nhỏ lộ ra hơi thở quỷ dị được một người đội trên đỉnh đầu, từ xa đến gần, phất phơ đều đặn. Ánh nến đung đưa không vững trong cơn gió lạnh của đêm tối, dường như có thể bị thổi tắt bất cứ lúc nào, nhưng không biết tại sao mỗi lần lúc sắp tắt thì ánh nến này đến cuối cùng vẫn có thể ngoan cường đốt cháy lên lần nữa một cách kỳ lạ. Lúc này Chung Sơn một mình bước đi, con đường trước mắt giống như mãi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.