Chẳng qua Dương Gian nhìn thấy Giang Diễm đứng ở cửa từ đường, Giang Diễm cũng nhìn thấy hắn. “Ê, Dương Gian, bên này, mau tới bên này! Trong thôn đã không còn an toàn, chúng ta đều trốn tới bên này.” Giang Diễm ở trước cửa từ đường vừa phất tay vừa nói, hơn nữa thúc giục Dương Gian đi tới vô cùng dồn dập. “Có hai Giang Diễm?” Giờ phút này Dương Gian đột nhiên quay đầu lại nhìn. Giang Diễm đằng sau sắc mặt tái nhợt, không biết có phải bởi vì mất máu quá nhiều hay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.