Ngay lúc này, ở trung tâm thương mại xuất hiện một cảnh tượng kỳ quái.
Một đám người trưởng thành sự nghiệp thành đạt, lúc này lại từng người một nằm dài trên đất, dùng chân đẩy xuống đất, trượt về phía sau giống như một con sâu róm, mà trên mặt lại thỉnh thoảng lộ ra một loại hớn hở đặc biệt.
“Thật sự có tác dụng này, mấy con quỷ đó hình như không nhìn thấy chúng ta, bọn chúng đều đứng yên ở đó không hề động đậy gì.” Ông chủ Đường phấn khích nói.
Bọn họ đã trượt từ tầng năm xuống tầng bốn.
Đã đi qua khu vực nguy hiểm nhất rồi.
Nếu mọi thứ thuận lợi thì rất nhanh bọn họ có thể rời khỏi chỗ này rồi.
“Giám đốc Lý, sao ngươi có thể trượt nhanh như vậy được? Đã sắp xuống đến tầng ba rồi?” Ông chủ Đường liếc nhìn một cái nói với vẻ ngạc nhiên.
Giám đốc Lý không ngừng trượt lùi về sau, hắn nói: “Trước đó vẫn chưa quen, nhưng giờ quen rồi ta cảm thấy còn có thể trượt nhanh hơn nữa, ông chủ à có phải động tác của ông không đủ chuẩn hay không, ông xem động tác của ta này, có phải vừa trôi chảy vừa đỡ mất sức không?”
“Các ngươi đợi ta một chút chứ, đừng có bỏ lại một mình ở đằng sau này mà.” La đại sư sốt ruột nói.
Cơ thể hắn có chút béo phì nên hành động rõ ràng hơi bị chậm chạp, bị tuột lại tận sau cùng.
Dương Gian theo sau bọn họ, nhìn thấy đám người bọn họ học theo dáng vẻ của sâu róm mà bò cả đoạn đường từ tầng năm xuống, nhịn không nổi bèn cười phá lên.
Mà lúc này không một ai dám nói hắn cười xấu xa cả.
Bởi vì nếu không có phương pháp này của Dương Gian, bọn họ căn bản không thể nào thuận lợi mà đào thoát.
Mặc dù cái động tác đào thoát này đối với người trưởng thành mà nói chính xác là có chút nhục nhã.
“Alo, Giang Diễm, tình hình bên phía ngươi thế nào rồi?” Dương Gian cầm bộ đàm lên nói.
“Ta, bên chỗ ta vẫn ổn, ta đã sắp tìm ra video giám sát trước kia rồi, rất nhanh sẽ có thể tìm được vị trí thật sự của con quỷ đó …… chỗ mà con quỷ đó xuất hiện sớm nhất hình như là ở ngay tầng năm, vì người bị hại đầu tiên chính là gặp nạn ở tầng năm.” Giọng nói của Giang Diễm bắt đầu có chút căng thẳng: “Sao các ngươi lại rời đi cả rồi, ngươi sẽ không bỏ lại ta một mình ở đây chứ?”
“Ta đưa đám đồng đội ngu như heo này rời khỏi chỗ này trước đã, sau đó sẽ quay lại đón ngươi, yên tâm đi, chỉ cần ngươi không chạy lung tung thì sẽ không có chuyện gì cả, cứ tiếp tục duy trì liên lạc, nếu có nguy hiểm gì thì lập tức gọi ta.” Dương Gian nói.
“Được, được rồi.” Giang Diễm chỉ sợ Dương Gian bỏ lại mình chỗ này không thèm quan tâm đến.
Giờ sau khi nghe được câu này nàng mới khẽ thở dài nhẹ nhõm.
Giờ phút này đang là lúc hoàng hôn.
Trước cửa trung tâm thương mại đã có mấy chiếc xe cảnh sát đang dừng ở đó, trước cửa cũng đã dựng lên hàng rào cách ly, dây phong tỏa, vẽ ra đường cảnh giới.
Cả khu vực này đã bị phong tỏa lại rồi.
“Tình hình trung tâm thương mại thế nào rồi?”
Người phụ trách vụ án này là Lưu Kiến Minh, là đại đội trưởng của khu vực này, vẻ mặt hắn đã có chút tiều tụy, nhíu mày nhìn về phía trung tâm thương mại đã đóng cửa ngừng kinh doanh.
Một viên cảnh sát nói: “Đội trưởng Lưu, trước đó chúng ta nhận được báo án, nói là nơi này xuất hiện tội phạm giết người, nghi ngờ là có liên quan đến mấy vụ người mất tích trước đó ở trung tâm thương mại, có điều theo như lời ông chủ của cửa hàng bên cạnh nói, khoảng một giờ trước, ông chủ của trung tâm thương mại này là Đường An, đã mời đến một đại sư phong thủy đến đây để xem phong thủy, làm phép, cố ý phong tỏa cả trung tâm thương mại này lại rồi ……. Trước mắt tình huống trong đó vẫn chưa rõ.”
Lưu Kiến Minh nói: “Nếu như thật sự có hung thủ gây án vậy thì tốt rồi, chuẩn bị mở khóa phá cửa mà vào, giải cứu nhân viên đang bị vây hãm trong đó.”
“Vâng, đội trưởng.”
Ngay lập tức, các cảnh sát bên ngoài bắt đầu hành động, sử dụng công cụ để phá khóa cửa của trung tâm thương mại.
Chẳng bao lâu, khóa của trung tâm thương mại đã bị phá.
Cửa lớn rất nhanh cũng được mở ra.
Cửa vừa mở ra, ngay lập tức đã có một mùi thối rữa tởm lợm xộc thẳng vào mũi, những người đứng gần đó suýt chút nữa đã bị cái mùi này làm cho nôn mửa.
Sắc mặt Lưu đội trưởng khẽ biến đổi.
Hắn thường xuyên tiếp xúc với các vụ án khác nhau, xác chết cũng gặp qua không ít, cái loại mùi nãy vừa ngửi đã biết đó là gì.
Là …… mùi xác thối.
“Mọi người cẩn thận một chút, trước tiên đừng vào đó.”
Lưu đội trưởng lờ mờ nhận ra được, những vụ mất tích ở trung tâm thương mại này tuyệt đối không đơn giản như vậy, chỉ là ngặt một nỗi những lần điều tra trước đó đều không tìm ra chứng cứ nào, chỉ có thể tạm thời phong tỏa trung tâm thương mại.
Tuy nhiên cũng chưa qua bao lâu.
Những người đứng ngoài trung tâm thương mại sững sờ một lúc.
Lại thấy bên trong trung tâm thương mại u ám, một người đàn ông mặc bộ vest chỉnh tề lúc này đang nằm dài trên đất, trên mặt lại lộ ra vẻ mặt vui mừng kích động, nhanh chóng bò ra ngoài cửa như một con sâu róm.
Đây là thao tác gì thế này?
Không phải, nằm dài xuống đất trượt ra ngoài như vậy lại không chỉ có một người.
Đằng sau đó còn có ông chủ của trung tâm thương mại Đường An, còn có cả La đại sư phong thủy kia nữa, và cả mấy nhân viên may mắn sống sót của trung tâm thương mại, giống như đang chơi nối chữ vậy, từng người một nối với nhau, nối liền thành một đường trượt từ trên tầng của trung tâm thương mại xuống, hai chân của mỗi người đều ra sức đạp, động tác lại giống như đã qua huấn luyện vậy, rất ngay hàng thẳng lối.