“Thực xin lỗi, ta hiện tại không nghĩ ra. Ta mới chỉ thấy đây là hướng đi của một suy nghĩ mà thôi.” Lý Dương xấu hổ lắc đầu. Dương Gian nói: “Ngày thứ sáu và ngày thứ bảy nhất định sẽ có một ngày an táng, tức là khiêng quan tài màu đỏ này rời ngôi nhà cổ, tiễn ông già này về phía sau nhà để an táng. Nếu ngày thứ bảy an táng thì lại trùng với đầu thất rồi.” “Vậy ngươi nghĩ ngày mai là an táng? Vậy ngày thứ bảy thì sao?” Châu Đăng hỏi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.