Dương Gian nhìn nàng, nghĩ ngẫm một chút, sau đó bật cười: “Ta hiểu rồi, ngươi cảm thấy bạn cùng phòng của mình xuất sắc như vậy, nếu như ra ngoài hẹn hò với một tên khố rách áo ôm, truyền ra ngoài ngươi cũng sẽ bị mất mặt theo phải không?” Sắc mặt của Lưu Tử có vẻ không tốt lắm. Thằng cha này vậy mà nói đúng tâm tư của mình. Nàng cảm thấy người xuất sắc nên ở cùng với người xuất sắc, sau này bất luận là công việc, hay là cuộc sống đều có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.