Tôn Thụy lúc này bước qua nói: “Không sai, ngươi đích thực là đã chìm vào giấc ngủ hơn nửa năm, khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng tiếc là ngươi đã bỏ qua, nhưng mà bây giờ tỉnh lại cũng chưa hẳn là muộn, thời đại này đang cần ngươi.” Vệ Cảnh từ từ đứng dậy, đồng thời cũng thu lại sức mạnh linh dị của bản thân. Bóng tối xung quanh cũng bắt đầu tan rã nhanh chóng, chỉ có hai giây thì bóng tối đã triệt để biến mất, ánh sáng cũng theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.