“Vậy ngôi nhà cổ thời kỳ Dân Quốc đó là nhà của tổ tiên họ Vương ngươi ư?” “Đó không phải là ngôi nhà của tổ tiên, đó là ngôi nhà bị nguyền rủa. Ta không sống ở đó. Đó chỉ là tài sản thuộc về nhà họ Vương ra thôi. Bây giờ nó do ta thừa kế.” Vương Sát Linh vội vàng thu dọn bàn trà rồi chậm rãi nói. “Nhưng thừa kế không có nghĩa là sở hữu. Ngay cả ta cũng không thể đặt chân đến đó một cách dễ dàng. Vậy nên nói đúng ra, lời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.