Không, không đúng.
Tiếp đó Dương Gian lại nhíu mày: “Nếu như nói suy đoán này là chính xác, vậy trước đó lúc mình còn ở trường bị con Quỷ Nhi đó cắn một phát, tại sao con mắt này lại không bị áp chế, ngược lại bởi vì bị kích thích mà còn thức tỉnh nhanh hơn?”
Tờ báo màu đỏ… Quỷ Nhi.
Hai cái này rốt cuộc có khác biệt gì.
Sau khi suy ngẫm một hồi.
Dương Gian cảm thấy vấn đề này có thể để lại sau này suy nghĩ tiếp cũng được, nếu tờ báo đỏ đó có thể áp chế sáu con mắt kia trong cơ thể mình, vậy thì nhất định phải mạo hiểm lấy lại.
Bởi vì đó là cơ hội để mình sống sót.
“Nhất định phải trở về nhà một chuyến.”
Ánh mắt Dương Gian trở nên thận trọng, hít một hơi thật dài, sải từng bước lớn ra khỏi nhà vệ sinh công cộng, chuẩn bị về nhà mạo hiểm một phen.
Nhưng chính vào lúc Dương Gian vừa mới bước ra khỏi nhà vệ sinh, có bốn năm thanh niên trẻ đi về phía hắn, nhìn dáng vẻ như bọn lưu manh lấc ca lấc cấc.
“Người anh em, đi vệ sinh đấy à? Đừng vội đi chứ, gặp được nhau chính là duyên phận, thương lượng với ngươi một chuyện thấy thế nào?”
Một chàng trai nhìn thấy Dương Gian ánh mắt liền sáng rỡ, lúc này bước tới trước mặt, giơ tay ra khoác lên vai hắn.
“Có chuyện gì không?” Dương Gian liếc hắn một cái rồi hỏi.
“Không có gì, chỉ là làm quen chút thôi, ta tên là A Phi, không biết người anh em này nên xưng hô thế nào nhỉ?” Cái người thanh niên tự xưng là A Phi nói.
“Dương Gian.”
A Phi cười hì hì rồi nói: “Vậy thì chúng ta xem như là bạn bè rồi, nếu đã như vậy, bạn bè có khó khăn có phải ngươi nên giúp đỡ chút không nhỉ? May quá hôm nay ta lại hơi kẹt chút, người anh em Dương Gian có thể cho mượn chút tiền không? Ngươi yên tâm, có vay có trả, mai ngươi tới chỗ này ta sẽ trả ngươi đầy đủ không thiếu một đồng nào.”
Dương Gian nghiêng đầu nhìn hắn nói: “Mượn tiền? Ta thấy các ngươi muốn ăn cướp, tống tiền thì có, có điều muốn cướp bóc gì cũng không thể chọn một người bình thường một chút mà ra tay sao? Gần đây ta không được bình thường cho lắm, tốt nhất các ngươi nên tránh ra xa một chút thì hơn, ta sợ tới lúc đó bản thân không khống chế được lại bất cẩn phạm tội thì chết.”
“Thằng nhóc này cũng ngông nghênh đấy nhỉ, A Phi hỏi mượn tiền ngươi là nể mặt ngươi rồi đấy, thằng nhóc nhà ngươi đừng có mà không biết điều, nếu ngươi muốn chết thì cứ nói một tiếng, ông đây sẽ cho ngươi toại nguyện.”
Một thanh niên bên cạnh cầm một con dao nhỏ vỗ vỗ lên mặt Dương Gian.
“Anh bạn, đừng như vậy chứ, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì không hay đâu, để ta đi thì chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra, thế nào?” Dương Gian hỏi.
“Chẳng thế nào cả, hôm nay không nôn tiền ra thì đừng hòng đi đâu.” Cậu thanh niên trẻ cầm dao cười khà khà nói.
“Người anh em, cứ cho là ta mượn ngươi đi, lần sau gặp lại ta sẽ trả, bạn bè với nhau đừng có tuyệt tình vậy chứ.” A Phi đứng bên cạnh cười cợt.
Dương Gian lại nói: “Nếu các ngươi đã nói như vậy, vậy thì cũng hết cách, tiền ở trong túi quần của ta đấy, thích thì tự đi mà lấy.”
“Coi như thằng nhóc nhà ngươi biết điều.”
Cậu thanh niên trẻ tuổi cầm dao trở nên hưng phấn, hắn giơ tay mò trong túi quần của Dương Gian, chuẩn bị lấy tiền.
Nhưng lúc cánh tay hắn vừa thò vào, lại đột nhiên cảm nhận được một sự lạnh giá bên trong túi quần đó, là một vật gì giống như quả cầu thủy tinh.
Hắn theo bản năng móc ra.
Nhưng mà ngay sau đó cậu thanh niên trẻ cầm dao này lại phát hiện tay mình dính đầy máu, lòng bàn tay đang cầm một con mắt màu đỏ, con mắt màu đỏ đó khẽ chuyển động, nhìn hắn với ánh mắt quỷ dị.
“Áá!”
Cậu thanh niên trẻ tuổi cầm dao, ngay lúc này thét lên một tiếng, sắc mặt trắng bệch, liên tục lùi về phía sau.
Tuy nhiên, ngay tại lúc hắn đang lùi về sau.
Mọi thứ xung quanh không biết đã biến thành màu đỏ tươi từ bao giờ.
Tòa nhà chung cư, đèn đường, mặt trăng trên cao, thậm chí đến cả mặt đất… Tất cả mọi thứ gần như đều bị một tầng ánh sáng màu đỏ bao phủ.
“Nếu chúng ta đã là bạn bè, vậy các ngươi thay ta thử Quỷ Vực này một chút chắc không sao đâu nhỉ.” Dương Gian chậm rãi bước ra từ nhà vệ sinh.
A Phi lập tức trợn tròn mắt.
Hắn bước từ trong nhà vệ sinh ra, vậy cái người mà mình khoác vai hồi nãy là ai chứ?
Ngay lúc này, hắn thậm chí còn không dám quay đầu lại nhìn, chỉ cảm thấy cái người mà mình đang khoác vai đó cơ thể lạnh giá... Giống như một cái xác chết.
“Quỷ, có quỷ.”
A Phi sợ đến mức mặt mũi tái mét, quay người co chân chạy trốn, rời khỏi nhà vệ sinh công cộng này, mấy tên lưu manh khác cũng bị dọa chạy mất hút.
Lúc này Dương Gian lại nhìn vào mu bàn tay mình.
Chỗ có dán tấm giấy màu đỏ, đường nét của một con mắt đang hiện ra, nhưng rất nhanh sau đó lại bị giấy đỏ ấn xuống lại, sau đó con mắt lại trồi lên lần nữa, hai bên giống như đang chống đối nhau.
“Mọc ra sáu con mắt thì ta có thể sử dụng Quỷ Vực, nhưng hiện giờ một con mắt đã bị giấy đỏ che mất, năm con mắt cũng có thể sử dụng được Quỷ Vực, tình hình ác quỷ thức tỉnh đã bị ngăn lại.”
Dương Gian cảm nhận được sự đau đớn của năm chỗ nứt trên cơ thể mình.
Năm tầm nhìn đều truyền về tâm trí hắn.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều được Dương Gian nắm bắt một cách rõ ràng.
“Sáu con mắt là giới hạn chịu đựng của cơ thể, nhưng tình trạng chỉ có năm con mắt này rõ ràng là tốt hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn có tác dụng phụ, nhưng lại không rõ rệt lắm.” Ánh mắt Dương Gian khẽ động, coi như đại khái hiểu rõ giới hạn chịu đựng của mình.
“Nếu như mình có được tờ báo màu đỏ đó, dán vào sáu con mắt này, mình sẽ có thể sử dụng sức mạnh của ác quỷ mà không có bất cứ tác dụng phụ nào phải không nhỉ? Sau này sẽ không cần quan tâm đến hậu quả khi ác quỷ thức tỉnh nữa.”
“Có điều trước lúc đó ta phải nắm chắc được Quỷ Vực này đã.”
Dương Gian nhìn theo mấy tên lưu manh đang chạy trốn kia, dùng bọn họ để thử Quỷ Vực đúng là không có gì tốt hơn.
Nắm rõ được Quỷ Vực chính là thứ quyết định để lần sau ta có thể đối phó với ác quỷ, cho nên sử dụng sức mạnh của ác quỷ một lần là cần thiết, không phải là lãng phí.