Dương Gian muốn xác định vị trí của tiếng nhạc vang lên, nhưng trên boong thuyền lại trống trải, yên tỉnh, không có gì cả, cũng không có bất kỳ dấu vết linh dị, hình như tiếng hát lúc nãy chỉ là ảo giác, thật chất là không có tồn tại. “Ngươi có nghe thấy tiếng hát lúc nãy không? Tuy đã biến mất, nhưng ta cảm thấy hình như phát ra ở chỗ chúng ta vừa mới lên thuyền.” Diệp Chân lại không quan tâm nói: “Không cần quan tâm, nếu quỷ xuất hiện, thì chính ta sẽ ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.