“Anh . . . anh lớn, sao là anh lớn?” Dường như tên côn đồ này nhận ra Dương Gian. Dương Gian hỏi: “Ồ, ngươi biết ta?” “Anh lớn, chuyện . . . chuyện này chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.” Tên côn đồ bỗng co vòi, thiếu điều quỳ xuống, bộ mặt như đưa đám. Dương Gian chợt nhớ ra: “Hình như ta đã gặp các ngươi, có phải lần trước ta hỏi mượn các ngươi mấy trăm tệ không? Ta nhớ cổ của ngươi dường như kẹt trong hốc tường, bây giờ khỏe chưa?” Dương Gian nhớ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.