“Không có người?” Dưới cặp kính râm của Cao Minh, hốc mắt đen kỳ quái nhìn chăm chú vào con hẻm trước mặt. Trong hốc mắt của hắn trống rỗng nên có thể cảm nhận các hiện tượng linh dị khác nhau. Hơn nữa hắn còn nhìn một cách rõ ràng hơn người bình thường. Nhưng dưới tầm mắt của hắn, tất cả mọi thứ trong con hẻm nhỏ trước mặt lại rất bình thường. Không hề nhìn thấy cô bé nào. “Đây là điều khiến người ta quan tâm nhất. Cũng không có ai trong tầm mắt của ta.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.