Không có, thì chỉ là kiềm lòng không nổi mà chụp một tấm, ta cũng chỉ là vô tình thôi.” Trương Lệ Cầm nói. Dương Gian nhìn chằm chằm nàng: “Thật là một người phụ nữ rắc rối, sự việc của Giang Diễm ta sẽ giải quyết, cô thay ta đi lấy một phần ăn sáng.” “Được, được rồi có việc gì thì gọi ta, ta lập tức đến.” Lúc này Trương Lệ Cầm mới khẽ thờ phào nhẹ nhõm, cảm giác giống như có cục đá rơi xuống đất vậy. Không có chuyện gì mà Dương Gian không giải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.