"Dương Gian?" Lý Quân lúc này không đeo kính mát nữa, hắn quay đầu, trong hốc mắt trống rỗng có ngọn lửa ma trơi màu xanh lá âm u nhấp nháy, xem rợn người vô cùng. "Ta còn cho rằng ngươi chết rồi chứ.” Dương Gian nói. Lý Quân vừa gặp đã hỏi dồn: “Kẻ tên Trần Kiều Dương đâu rồi?” Dương Gian đáp: “Nhà cổ mất kiểm soát, có linh dị bị Trần Kiều Dương khống chế nên đã chạy thoát.” "Ngay cả ngươi đều không thể xử lý hắn sao?" Trong giọng điệu của Lý Quân dường như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.