Mục lục
Khủng Bố Sống Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong trung tâm thương mại tăm tối, bốn bề hoàn toàn yên tĩnh.

m thanh thang máy vận hành cũng đã dừng lại, tiếng bước chân vọng lại từ bốn phương tám hướng trước đó cũng dừng lại rồi.

Đến cả tiếng kêu cứu cũng đã hoàn toàn biến mất không thấy tăm tích.

Nhưng trong trung tâm thương mại lại chẳng hề vắng vẻ buồn tẻ chút nào.

Một mùi hôi thối tràn ngập khắp mỗi tấc trong không gian, từng người một sắc mặt trắng bệch, cơ thể bắt đầu thối rữa đứng tại tầng năm của trung tâm thương mại, chặn hết mỗi ngã đường có thể qua lại, giống như không muốn để bất cứ ai có thể lọt qua được vậy.

Những người này hẳn là cũng đã chết được một thời gian rồi, nhưng lại chính vào thời điểm trước đây không lâu, những người vốn dĩ đã chết đó lại đi ra từ khắp mọi ngóc ngách trong trung tâm thương mại.

Nếu nói bọn họ là người, chi bằng dùng một cách chuẩn xác hơn để hình dung, là một bầy quỷ.

Ông chủ Đường ngay lúc này toàn thân căng cứng, hai mắt nhắm nghiền, không dám mở mắt một chút xíu nào để nhìn cảnh tượng đáng sợ trước mắt thế này.

Trong lòng hắn ta không ngừng niệm A di đà Phật, hi vọng Bồ Tát phù hộ, để những con quỷ đó ngàn vạn lần đừng bao giờ tìm đến hại mình, sau khi rời khỏi chỗ này, nhất định sẽ thường xuyên đi chùa thắp nhang cúng bái thần Phật.

Sau thời gian trôi qua được một lúc, ông chủ Đường phát hiện xung quanh lại không có chút động tĩnh gì.

Mà bản thân mình lại vẫn còn sống, không xảy ra chuyện gì cả.

Hắn có thể sống sót đương nhiên không phải vì đã nhắm mắt cầu nguyện, mà là vì Dương Gian đã cứu hắn.

“Ông chủ Đường, dậy thôi nào, đừng có nhắm mắt giả chết nữa, những lời ta nói vừa nãy đừng có cho là gió thổi qua tai không nghe thấy gì, các ngươi hiện giờ chỉ tạm gọi là an toàn mà thôi, có thể rời khỏi đây được không vẫn chưa chắc chắn, nếu các ngươi chịu thanh toán phí dịch vụ cho ta, ta có thể đảm bảo, mỗi một người các ngươi đều có thể sống sót mà rời khỏi chỗ này.” Dương Gian nói.

Ông chủ Đường lúc này mới cẩn thận dè dặt mà mở hai mắt ra, hắn đánh giá một lượt tình hình xung quanh, lúc nhìn thấy bên cạnh mình từng cái xác chết thối rữa vẫn đang đứng đấy, lại sợ hãi đến mức trái tim thắt lại.

“Ở chỗ này nè, ông chủ Đường, ngươi đang nhìn đi đâu đó?” Dương Gian đứng cạnh một bên nói.

Ông chủ Đường nhìn thấy Dương Gian đang sống sờ sờ ra đó thì ngược lại thở phào nhẹ nhõm: “Ngươi thật sự có thể đảm bảo cho ta sống sót rời khỏi chỗ này sao?”

“Ông chủ Đường đang nghi ngờ trình độ nghiệp vụ của ta đấy à? Sao ngươi không xem thử vừa nãy là ai đã cứu ngươi, mà đúng rồi, ngươi cứ nằm yên trên đất vậy đi, đừng có ngồi dậy, tạm thời làm vậy sẽ an toàn.” Dương Gian nói.

Nghiêm Lực đang đứng bên cạnh cũng nói: “Đừng nhìn thấy hắn còn trẻ mà xem thường, hắn là người ngự quỷ Quốc tế ở phân khu Châu Á, hiện giờ hắn là nhân viên biên chế của nhà nước, những lời hắn nói ngươi có thể tin tưởng được, hơn nữa ngoại trừ hắn cũng chẳng có ai có thể đảm bảo ngươi có thể sống mà ra ngoài được, tình huống trước đó ngươi cũng thấy rồi đấy, cục diện hiện giờ cũng đã vượt khỏi phạm vi năng lực của ta rồi.”

“Cho nên ta khuyên ngươi để Dương Gian bảo vệ ngươi rời khỏi đây, đương nhiên nếu như ngươi cảm thấy xót của thì coi như ta chưa từng nói gì/”

Nghiêm Lực làm một người tốt, thuận nước đẩy thuyền nhường lại mối làm ăn này cho Dương Gian.

Vì dù sao hắn cũng không có năng lực để kiếm số tiền này.

“Sao rồi? Ngươi cân nhắc một chút đi, ta sẽ không cho các ngươi thời gian quá nhiều đâu, tối đa cũng chỉ mười phút thôi, ta sẽ rời khỏi chỗ này.” Dương Gian rút điện thoại của mình ra để xem giờ rồi nói.

Hắn sẽ không kéo dài đến lúc trời tối.

Ở chỗ này một khi trời tối sẽ thật sự chẳng nhìn thấy cái gì nữa cả, cũng giống như khi tiến vào Quỷ Vực vậy, nguy hiểm sẽ tăng lên gấp bội.

Ông chủ Đường lại dè dặt hỏi: “Vậy, người anh em này, ngươi muốn phí dịch vụ là bao nhiêu, năm triệu có đủ không vậy?”

Dù sao số tiền này nếu đưa cho Nghiêm Lực, thì không bằng đưa cho cậu thanh niên trẻ này sẽ tốt hơn một chút, ít nhất còn móc nối được chút quan hệ, kết giao bạn bè, dù sao người ta cũng là người ngự quỷ Quốc tế, có thân phận hẳn hoi.

Tuy là năm triệu đồng này bỏ ra cũng xót ruột thật đấy, nhưng nếu so với mạng sống của mình thì vẫn chẳng đáng giá chút nào.

“Được, vậy thì năm triệu.” Dương Gian nghe đến tiền là sáng mắt lên.

Quả nhiên, để ông chủ Đường này bị dọa sợ một chút trước, thì giá cả này mới dễ tăng thêm được, nếu như trước đó cứ đến thẳng chỗ ông chủ Đường mà bàn chuyện này, không những người ta không tin tưởng, mà giá cả cũng chẳng nhích lên nổi.

“Có điều ngươi phải thanh toán trước, rồi sau mới xử lý công việc, đây là phong cách làm việc của ta, nếu như không có vấn đề gì nữa vậy bây giờ ngươi có thể bắt đầu thanh toán được rồi.

“Được, được, không có vấn đề gì.” Ông chủ Đường đồng ý ngay lập tức.

Đối với một ông chủ có thể mở ra một trung tâm thương mại lớn như thế này mà nói, năm triệu chính xác có thể nói lấy là lấy ra được ngay.

“Ngươi, đúng rồi, chính là ngươi đó, đừng có giả vờ câm nữa, giám đốc Lý, người mà ta nói chính là ngươi đó, ông chủ Đường bỏ ra năm triệu để mua sự an toàn rời khỏi đây của bản thân, còn ngươi thì sao, ngươi bỏ ra bao nhiêu tiền? Đừng cho rằng ta sẽ miễn phí đưa ngươi ra ngoài, nếu như ngươi không trả tiền được thì ta sẽ để ngươi ở lại đây nhé.” Dương Gian lại nói.

Giám đốc Lý lúc này mặt mày cũng biến sắc rồi, hắn nhìn về phía Dương Gian có chút khẩn cầu mà nói: “Ta, ta làm sao có được năm triệu đồng chứ, ta chỉ có năm trăm ngàn thôi ……. Một giám đốc như ta lấy đâu ra nhiều tiền cơ chứ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK