“Anh Chân có nghe thấy không…. Hình như có tiếng cười.” Cho dù là đang ở trong Quỷ Vực, Phùng Toàn vẫn có thể mơ hồ nghe được tiếng cười như có như không văng vẳng bên tai. Tiếng cười như thế đang ở một nơi rất xa vang đến, nhưng lại không vì khoảng cách mà giảm đi, rồi biến mất. Ngược lại, giọng cười càng ngày càng rõ ràng, lúc bắt đầu cứ nghĩ rằng âm thanh ngắt quãng tựa như bản thân đã nghe lầm, nhưng sau đó càng rõ ràng, như thể có người đang đứng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.