“Dương Gian đáng giận, thế mà thọc bạn gái mình, có cần hung dữ đến vậy không, vừa rồi ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi mà.” Giờ phút này, Giang Diễm lẻ loi nằm trên mặt đất, khóc không ra nước mắt. Vừa rồi nàng không dễ gì mới thoát khỏi sự tấn công của con quỷ, kết quả bị người mình thích nhất gây tổn thương, đây đại khái là mệnh của nàng rồi. Bụng còn đang chảy máu, khẽ động đậy là cảm thấy đau đớn như bị xé rách. Nhưng Giang Diễm lại không trách Dương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.