Dương Gian nhìn Liễu Thanh Thanh giơ tay nắm lấy dao chẻ củi, và vẻ mặt đầy tự tin thì hắn cảm thấy mắc cười. “Ngươi đúng là quá ngốc, định dựa vào sườn xám mà cản trở đinh quan tài, chỉ dựa vào bao tay mà bắt lấy dao chẻ củi của ta, ngươi cảm thấy chỉ dựa vào hai món này thì có thể tiếp tục tiêu hao ta sao, không bị ta giết chết sao? Nếu như chỉ có thể, thì hôm nay ngươi đã có thể tiễn ta lên đường rồi.” Liễu Thanh Thanh không nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.