Mục lục
Khủng Bố Sống Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội trưởng Lưu cầm lấy thẻ căn cước của Dương Gian bước tới.

“Đội trưởng Lưu, tình hình thế nào rồi? Ta nói không sai chứ, cái tên bảo vệ quèn này chính xác là đã liên quan đến việc dọa dẫm, tống tiền, ta đề nghị ngài nên lập tức tạm giam hắn lại, sau này ta sẽ mời luật sư thu thập chứng cứ, khởi kiện, ta nhất định sẽ phải đòi lại công bằng cho bản thân mình.”

Giám đốc Lý nói bằng lời lẽ đanh thép.

Giống như bản thân mình đã thật sự trở thành người bị hại vậy.

Đội trưởng Lưu cất tiếng nói: “Giám đốc Lý, vụ án này của ngươi chúng ta chỉ có thể tiếp nhận điều tra, trong tình huống chứng cứ xác thực mới lập hồ sơ được, Dương Gian thuộc về cấp bậc quá cao, chúng ta không có quyền tạm giữ, bắt buộc phải xin chỉ thị của cấp trên, nếu như giám đốc Lý xác định đồng chí Dương Gian này thật sự có hiềm nghi dọa dẫm tống tiền, vậy thì mong giám đốc Lý theo ta đi lập hồ sơ điều tra.”

“Hả?” Giám đốc Lý nghe đến câu này đột nhiên sững sờ cả người.

“Cái, cái gì? Không có quyền tạm giữ? Đội trưởng Lưu, có phải ngài đã sai sót ở đâu không, chỉ là một tên bảo vệ quèn các người cũng không có quyền tạm giữ sao?”

Dương Gian cũng ngay lập tức hiểu rõ rồi, xem ra bản thân cầm lấy điện thoại định vị vệ tính của Châu Chánh, bên kia Lưu Tiểu Vũ cũng đã sắp xếp hắn vào tổ chức người ngự quỷ quốc tế.

Lại nói, thuộc về tổ chức người ngự quỷ quốc tế phân khu Châu Á, cấp bậc thật sự rất cao sao?

Dương Gian có chút nghi ngờ, dù sao hắn cũng không thể hiểu việc phân chia cấp bậc của Châu Á bên này.

“Không có sai sót gì ở đây cả, ta đã hỏi qua cấp trên rồi, giám đốc Lý, vẫn mong ngươi đi cùng bọn ta một chuyến.” Đội trưởng Lưu nói: “Đưa giám đốc Lý về sở cảnh sát, lấy một bản khẩu cung của hắn.”

Lần này giám đốc Lý cảm thấy sự việc có chút gì đó không đúng rồi, hắn cẩn thận dè dặt nói: “Đội trưởng Lưu, việc lập án điều tra này nếu không thành thì sẽ thế nào?”

“Nếu như chứng cứ không đủ, sau khi lập án phát hiện ra nguyên cáo có tồn tại hiềm nghi vu khống bị cáo, thì sẽ tiến hành bắt giữ với tội danh nguy hại đến an ninh quốc gia.” Ánh mắt đội trưởng Lưu nhìn giám đốc Lý đã có gì đó không ổn rồi.

Hắn làm đội trưởng nhiều năm như vậy, giám đốc Lý này trong giọng nói rõ ràng là chột dạ rồi.

Vụ án này quá nửa là án giả.

“Có bị tạm giam không?” Giám đốc Lý lại hỏi tiếp.

“Tạm giam à?”

Đội trưởng Lưu lắc lắc đầu rồi nói: “Ngươi đang nói đùa gì thế, với tội danh nguy hại an ninh quốc gia của ngươi phải bị kết án ít nhất là hai mươi năm tù, nếu nghiêm trọng hơn nữa …… ngươi có thể đi hỏi người bạn luật sư đó của ngươi, hắn chắc hẳn phải biết rõ hơn ta, có điều tội danh này nếu như là trước đây, có thể gọi là hán gian, hậu quả nghiêm trọng như thế nào hẳn là chính bản thân ngươi cũng rõ.”

“Cái gì cơ?” Giám đốc Lý sợ hãi giật nảy mình.

Sắc mặt đều trắng bệch cả rồi.

Nghiêm trọng đến mức đó sao?

Bất quá chỉ là lừa gạt bình thường thôi, sao lại nâng cấp thành tội phản bội quốc gia cấp độ cao rồi vậy.

Cái này …. Trên mặt giám đốc Lý đã toát mồ hôi lạnh.

Lúc hắn nhìn lại Dương Gian lần nữa sắc mặt đã mang theo vài phần sợ hãi rồi.

Đây tuyệt đối không phải là một tên bảo vệ quèn….

Dương Gian nói: “Đừng nhìn ta chứ, xin mời tiếp tục phần biểu diễn của ngươi.”

“Anh, anh bạn nhỏ, vừa nãy ta chỉ đùa với ngươi thôi, cái này, chuyện này hay là thôi đi vậy? Trở về ta mời ngươi một bữa, gọi là nhận lỗi với ngươi, ngươi thấy thế nào?” Giám đốc Lý cố tình nặn ra một nụ cười.

Dương Gian nói: “Không phải ngươi muốn kiện ta tội dọa dẫm tống tiền sao? Sao giờ lại không kiện nữa?”

“Hiểu lầm, đó chỉ là hiểu lầm mà thôi, vừa nãy ta làm sâu róm thật sự rất vui, chỉ là trong lúc nhất thời có chút choáng váng, toàn nói ra những lời lung tung, ta căn bản không thể khống chế được bản thân mình.”

Giám đốc Lý nói: “Ngươi xem cái miệng của ta này, căn bản là không chịu nghe sai khiến gì cả, có thể là vừa nãy bị trúng tà rồi, nhất định là như vậy, ta cũng là bị hãm hại thôi mà.”

“Ngươi đúng thật là rất xuất sắc, giờ ta bắt đầu có chút bội phục ngươi rồi đấy, có điều con người ta rất ghét bỏ cuộc giữa chừng, nếu như phải điều tra thì nên điều tra cho rõ ràng, đội trưởng Lưu ngài thấy thế nào?” Dương Gian nghiêm túc nói.

“Đấy là điều đương nhiên.”

Đội trưởng Lưu gật gật đầu nói: “Đưa vị giám đốc Lý này về lập hồ sơ điều tra.”

Hai nhân viên cảnh sát lập tức đi tới.

Giám đốc Lý bị dọa đến hai chân mềm nhũn ra rồi, cứ thế ngồi bệt xuống đất, còn tuyệt vọng hơn so với gặp quỷ trước đó.

“Sâu róm, tạm biệt nhá.”

Dương Gian vẫy vẫy tay nói: “Lên đường vui vẻ, ngươi cũng đừng có trách ta, ta chẳng làm gì cả, là do một tay ngươi làm ra tự tiễn mình lên đường thôi, hai mươi năm sau ra ngoài thì cũng đừng oán trách ta.”

“Dương Gian, ngươi là đồ khốn kiếp.” Giám đốc Lý nước mắt đầm đìa khóc nức nở mà mắng.

Thật không thể ngờ phân lượng của người ngự quỷ quốc tế lại nặng như vậy.

Trước đây lúc gặp được tên Châu Chánh đó sao không nhìn ra chút nào vậy nhỉ.

“Dương Gian, trước đó ngươi từ trong trung tâm thương mại đi ra, không biết tình hình trong đó thế nào rồi? Có tiện tiết lộ một chút được không, nếu như liên quan đến những thứ bên phía người ngự quỷ quốc tế, vậy thì thôi vậy.”

Đội trưởng Lưu lại thấp giọng nói: “Gần đây số người mất tích ở trung tâm thương mại này có hơi nhiều, áp lực phải phá án của ta cũng rất lớn, vẫn mong ngươi thông cảm cho một chút.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK