“Pha cho ta một ly lục trà, cám ơn.” Khu dân cư Quan Giang, trong nhà của Dương Gian. Chị Hồng mặc sườn xám màu đỏ đang ngồi trên ghế sofa, không chút khách sáo, mỉm cười mà nói với Trương Lệ Cầm. Trương Lệ Cầm chỉ cảm thấy nụ cười của người này lạnh lẽo không chút ấm áp, khiến cả người rợn tóc gáy, dù gì lúc nãy nàng vừa mới uy hiếp Dương Gian muốn giết chết mình và Giang Diễm. Nàng không lên tiếng, chỉ làm tốt bổn phận của mình, sau khi bưng ly nước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.