Ông Trương giơ búa đưa cho Trương Văn Văn: “Này thằng nhóc, đừng đứng ngây ra đó, làm việc.” “Cha kêu con làm? Con không làm được, làm không nổi đâu!” Trương Văn Văn bị dọa mặt tái nhợt, vội vàng lắc đầu, hiện tại hắn hai chân mềm nhũn, nếu không phải thấy cha của mình bình tĩnh như vậy, lại có thể đối kháng thứ kỳ dị kia thì hắn đã hốt hoảng bỏ chạy rồi. "Phi, phế vật!” Ông Trương không kiềm được mắng một câu: "Xem bộ dạng nhát gan của ngươi, giống hệt mẹ ngươi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.