“Chết tiệt.” Vạn Hưng phẫn nộ mắng. Vương Thiện nói: “Chẳng qua càng như vậy ta càng yên tâm, bởi vì phong tỏa đến mức này nếu bọn Dương Gian còn có thể vào trong thì có nghĩa là địa vị và năng lực của bọn họ càng lớn mạnh. Thậm chí, loại phong tỏa này rất có khả năng là bọn họ tạo ra.” Vạn Hưng càng ngày càng trầm mặc, trong lòng càng thêm hối hận. Hắn có vẻ đắc tội một nhóm người không nên đắc tội. Lúc hai người đang nói chuyện với nhau. Bỗng. Không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.