Nặng nề, áp lực, cơ hồ sắp không thở nổi.
Giống như bị quỷ đè giường, rõ ràng ý thức tỉnh táo nhưng từ đầu tới chân không thể nhúc nhích.
Căn phòng mờ tối lúc này giống như biến thành một cái cũi bóng tối, Dương Gian là tù phạm bị nhốt trong cũi, không thể vùng thoát, không cách nào trốn tránh, dường như sẽ mãi mãi chìm đắm, suốt đời suốt kiếp.
Đột nhiên!
Trên trần nhà đen ngòm, bóng tối dần ngưng tụ, dường như sắp biến thành hình dạng con mắt.
Con mắt này rất to, chiếm hết trần nhà, tuy nó không mở ra nhưng Dương Gian có thể cảm giác được con mắt to lớn đó đang nhìn mình, ánh nhìn kỳ dị luôn dừng lại trên người của mình.
Ục ục!
Dương Gian cảm giác da thịt trên gò má mát lạnh, dường như bị cái gì bắt ép xé mở, một con mắt màu đỏ lật ra từ trong máu thịt.
Một loại thị giác quái dị truyền vào trong đầu óc.
Song song đó trong thân thể như có cái gì chui tới chui lui, di chuyển liên tục, thứ kia muốn nhảy ra ngoài, cơ hồ muốn xé rách da dẻ, một loại đau đớn kịch liệt truyền ra, giống như bị tra tấn tàn bạo, khiến người không cách nào chịu đựng.
Nhưng ý thức của Dương Gian tỉnh táo, toàn thân thì vẫn không thể nhúc nhích.
Chỉ có thể mặc cho thứ quái quỷ không kiêng nể gì hoạt động trong người, đau đớn muốn kêu gào nhưng môi chỉ có thể mấp máy, không há ra được, không thể phát ra bất cứ âm thanh.
Tình huống như vậy không phải kéo dài trong chốc lát, mà là suốt hai, ba tiếng đồng hồ.
Từ đầu tới cuối Dương Gian không thiếp ngủ, hắn chịu đựng đau đớn như bị xé rách này suốt hai, ba tiếng, bản thân hắn không rõ tại sao chính mình chịu đựng nổi nữa, chỉ biết khoảng thời gian này dài như cả đời.
Buổi chiều, sáu giờ mấy.
Đau đớn trên người hắn nhanh chóng biến mất, song song đó khôi phục lại tri giác.
Khoảnh khắc có thể động đậy, Dương Gian lập tức từ trên giường ngồi dậy, người ướt đẫm mồ hôi, thở hổn hển.
Dương Gian giơ tay lên, cơ hồ bản năng run rẩy.
“Ta . . . ta bị sao vậy? Thân thể vậy mà không theo kiểm soát, hơn nữa cảm giác vừa rồi giống như là cả người sắp tan vỡ, giống như có cái gì sắp từ bên trong chui ra, chẳng lẽ là bị con mắt kia ảnh hưởng sao?”
Dương Gian nhìn bàn tay run rẩy, lặng im một lúc.
Hắn đột nhiên lấy một tờ giấy màu nâu sậm ra khỏi túi.
Dương Gian nói chuyện với tấm da dê này:
“Nói cho ta biết, tình huống vừa nãy của ta là thế nào?”
Rất nhanh, trên tấm da dê hiện ra dòng chữ: Hôm nay ta bị đau tỉnh, ta có thể cảm giác được ác quỷ dần thức tỉnh trong người của ta, bởi vì vụ việc ở trường học khiến ta dùng quá nhiều sức mạnh của ác quỷ, ta đã không thể sống lâu hơn . . . Nhưng hiện tại ta vẫn cần phải chịu đựng đau đớn thể xác bị thứ kia hành hạ, bởi vì . . . ta còn muốn sống.
Ác quỷ thức tỉnh sao?
Quả nhiên.
Dương Gian lại rơi vào im lặng.
Hắn bắt đầu bước trên con đường của Châu Chánh, chịu đựng ác quỷ thức tỉnh hành hạ, rồi một ngày nào đó bị con quỷ trong thân thể của mình giết chết.
Đây là cái giá của sống sót sao?
Dương Gian hỏi tiếp:
"Ta còn có thể sống bao lâu?"
Tấm da dê lại hiện ra chữ viết: Nếu không cố gắng nhanh chóng suy nghĩ biện pháp khác thì dưới sự hành hạ như vậy, phỏng chừng ta không sống lâu hơn ba tháng.
Ba tháng?
Cái này nhanh còn hơn chết vì ung thư, rồi còn mỗi ngày chịu đựng hành hạ như thế, quả thực giống hệt như Châu Chánh nói, chết thật sự là một loại giải thoát.
Nếu bảo lúc này Dương Gian không cảm thấy khủng hoảng thì tuyệt đối không thể nào.
Hắn còn trẻ tuổi, còn đang đi học, cha mẹ trong nhà còn cần hắn sau này chăm sóc.
Nếu chính mình chết rồi thì cha mẹ sẽ làm sao đây?
Không.
Ta không thể chết, ít nhất hiện tại không thể chết.
Dương Gian đột nhiên đứng lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào tấm da dê trước mắt:
“Ngươi rất kỳ dị, ta không thể tin tưởng lời của ngươi, ngươi nói ta chết trong ba tháng thì ta sẽ chết sau ba tháng sao? Lúc trước ngươi còn nói ta sẽ chết ở trong trường học, kết quả đã bị thay đổi đấy thôi. Ngươi căn bản không biết tương lai, ngươi chỉ có thể thông qua hình thế ngay lúc đó phán đoán xác suất đại khái sự tình sẽ phát sinh.”
“Nhưng ta có thể khẳng định một điều, chắc chắn ngươi biết cực kỳ nhiều thứ khác.”
"Rốt cuộc ngươi là cái thứ gì?”
Tấm da dê không có động tĩnh, cũng không có chữ viết hiển hiện ra, dường như lựa chọn trầm mặc.
"Ngươi không nói cũng không sao, ta sớm muộn gì sẽ tìm hiểu rõ ràng." Dương Gian nói.
Nghĩ đến chuyện ác quỷ, Dương Gian chợt nhớ ra cái gì, cầm lên điện thoại định vị vệ tinh của Châu Chánh đặt ở bên cạnh, trên máy hiện một tin nhắn.
Là địa chỉ trang web kia.
“Triệu Kiến Quốc đó cho ta link web, ta có thể từ trang web đó tìm được thông tin hữu ích gì đây?”
Dương Gian lập tức mở ra máy vi tính, nhập vào link web.
Mộ trang web đặc biệt, không có gì hết, chỉ có một mảnh trống rỗng, giống như trang web này không tồn tại.
Dương Gian biết đây chỉ là thủ thuật che giấu.
Tiếp đó Dương Gian cầm điện thoại của Châu Chánh, gõ số hiệu danh hiệu của Châu Chánh lưu trên điện thoại.
Trang web lập tức đổi mới, nhảy sang trang khác, web hiện ra.
Dương Gian nhìn lướt qua, trên web đều là sự kiện khẩn cấp từ các nơi trên thế giới, kính nhờ người ngự quỷ giúp, và chính phủ các nước đưa ra tiền thưởng.
Đa số hở chút là trăm triệu USD, đương nhiên, cũng có treo giải thưởng mấy chục triệu.
Dương Gian nhấn mở một cái: “Bang x nước Mỹ xuất hiện ác quỷ cấp C, biệt hiệu U Linh giáo đường, treo giải thưởng ba chục triệu USD giải quyết.”
Bên trên còn kèm vid.
Trong vid quay một giáo đường, mặt tường bên ngoài giáo đường mọc đầy rêu xanh, mặt tường loang lổ cổ xưa, nhưng ở cửa giáo đường, Dương Gian nhìn thấy một bóng người mơ hồ đứng ở nơi đó, tuy rằng không thấy rõ mặt mũi nhưng hắn có thể cảm giác được đó là một người, nói chính xác hơn là hình người, nhưng người này toát ra vẻ quái dị rùng rợn.
Nhưng giây lát, bên trên giáo đường bay vụt qua một chiếc máy bay chiến đấu, một quả đạn đạo rơi xuống, rơi chính xác vào giáo đường.
Lửa nổ tung nuốt sống giáo đường.
Hẳn là quân đội nước Mỹ lựa chọn cách đánh quân sự cứng rắn mà trực tiếp.
“Sẽ có tác dụng chứ?” Dương Gian nghiêm túc quan sát.
Nhưng rất nhanh, khi ánh sáng chói mắt dần rút đi, con ngươi Dương Gian co rút.
Trong ánh lửa, giáo đường kia vẫn nguyên vẹn đứng đó, quả đạn đạo phạm vi sát thương to lớn vậy mà không thể làm nổ một mảng tường trên giáo đường.
Sau đó từ trong vid, Dương Gian nhìn thấy bóng đen đứng trước cửa giáo đường chậm rãi đi ra, bóng đen từng bước đi tới gần ống kính.
Xoẹt!
Vid thoáng chốc mơ hồ, hình ảnh biến mất.
Bên dưới vid có rất nhiều bình luận:
“Fuck, ba chục triệu USD giải quyết thứ này? Tổng thống Mỹ gặp quỷ hả? Để dành số tiền đó mua kẹo cho con của ngươi đi, thứ này mà chỉ định nghĩa đến cấp C? Ngươi tính lừa chúng ta làm vật hy sinh hả?”
Một cư dân mạng nước Mỹ bình luận, dưới tiếng Anh có văn bản phiên dịch tiếng Trung và thứ tiếng khác, nhìn sơ liền hiểu nghĩa.
“Tuy vid còn che giấu thứ gì, nhưng có thể phán đoán đây là dạng quỷ có thể ảnh hưởng sự vật xung quanh, phỏng chừng gần đến trình độ hình thành Quỷ Vực rồi, ít nhất cấp B, nếu có chút lương tâm định nghĩa là A cũng không lố. Nhân dân nước Mỹ quả nhiên sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, người mới không hiểu thì phỏng chừng sẽ bị dụ đi chết.” Một cư dân mạng trong nước đáp lại.
“Dù sao cũng sắp chết, lập team đi hốt dollar thôi, cầu đồng đội ôm đi, chụt chụt.”
“Vid treo giải thưởng của Mỹ thì một màn ảnh cũng không thể tin tưởng.”
Dương Gian xem bình luận, trầm ngâm:
“Quỷ cũng có cấp bậc sao? Để tra thử.”