Tôn Nghĩa nhìn thấy Hồ Giai Giai đi rồi, có chút cảm khái nói: “Thật là một cô gái quá chu đáo mà, nếu nàng làm bạn gái ta nhất định sẽ khiến nàng cảm thấy hạnh phúc.” Đột nhiên. Vào lúc này, hắn cảm thấy trong đũng quần rung lên bần bật. Thò tay xuống dưới hông móc móc. Hắn lôi ra được một cái điện thoại định vị vệ tinh dày nặng. “Alo, là ta đây, cái gì? Đi đến thành phố Đại Xương ngay bây giờ, không phải ngày mai mới đi sao, giờ ta vẫn đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.