“Thú vị.” Dương Gian hơi híp mắt lại. "Ta cũng va chạm với nhiều đội trưởng rồi, nhưng chưa đánh với ngươi bao giờ, ta muốn biết rốt cuộc là dạng sức mạnh linh dị gì cho ngươi tin tưởng có thể hợp sức với hai người kia làm thịt ta tại đây.” Hà Ngân Nhi nói: “Ngươi đánh rồi sẽ biết thôi.” “Phải không.” Dương Gian nét mặt lạnh lùng, ánh đèn công trường xung quanh chớp tắt, trong bóng ma gần đó có đôi mắt đỏ tươi lóe sáng, một con chó dữ hình thể siêu to mơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.