Giờ này khắc này. Dương Gian đứng trước một chiếc bàn cơm. Vải trải bàn màu trắng không nhiễm một hạt bụi trần trải lên, chính giữa bàn đặt một bình hoa, bên trong cắm vào một đóa hoa mai màu trắng, tươi thắm nồng nàn, giống như mới mua từ cửa hàng bán hoa lúc sáng sớm, khác biệt hẳn với hoa tươi đã héo trên bàn ăn khác. Bên cạnh bàn cơm đặt một cái đĩa sứ màu trắng, cạnh đĩa đặt một bộ dao nĩa, trong đĩa đựng một khuôn mặt người. Trên mặt người mơ hồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.