Thời gian trôi qua rất nhanh. Sau một đêm trải qua rất nhiều chuyện, cuối cùng cũng bình an qua đi, không có người chết, cũng không có nhân viên bị thường, nửa đêm còn lại cũng không xảy ra điều gì dị thường, gần như đã khôi phục lại được sự bình yên vốn có. Sáng sớm ngày thứ hai. “Bác ơi, con mang đồ ăn sáng đến cho Dương Gian.” Giọng nói của Giang Diễm vang lên trong căn nhà cũ, nàng biểu hiện vô cũng chăm chỉ, không ngủ nướng, chủ động đem đồ ăn đến cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.