"Vương San San." Dương Gian kêu một tiếng. Vương San San ở một bên đột nhiên đứng lên, ôm lấy Miêu Tiểu Thiện. Hai cánh tay mềm mại lạnh băng, nhưng có sức mạnh đáng sợ khó thể vùng thoát, giống như đây không phải sức lực mà một cô gái nên có. "Vương San San, ngươi làm cái gì? Không thể để Dương Gian xằng bậy!” Miêu Tiểu Thiện sốt ruột muốn khóc, nhưng vùng vẫy cỡ nào cũng không thoát được vòng tay của Vương San San. Vương San San không nói chuyện, vẻ mặt có chút mờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.