“Dương Gian, tình huống bên chỗ ngươi sao rồi? Giải quyết chưa? Ông anh họ có phải đã chết rồi không? Nếu chết rồi thì lần sau ta gửi phong bì trắng cho Miêu Tiểu Thiện, ngươi tư vấn xem bỏ bao nhiêu thì được? Bốn trăm tệ có ít lắm không? Hay là bốn chục nghìn tệ? Đưa ít quá không thể hiện được thân phận rich kid của ta.” Giọng của Trương Vĩ vọng ra từ ống loa. “Ngươi lo xa quá, bọn họ không chết, ta mang bọn họ cùng chuồn đi. Hỏi ngươi một chuyện.” Còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.