Trên đường cái yên lặng không bóng người. Một mình Lý Dao đứng ở giữa đường, ánh mắt mang theo sợ hãi và bất an luôn chú ý bất cứ động tĩnh gì ở bốn phía, nhưng mà xung quanh chẳng những không có bất cứ động tĩnh gì, ngược lại yên lặng có chút kỳ dị, nàng không nghe thấy có tiếng xe cộ, không thấy một người đi đường nào, nàng giống như là lạc đường, trong vô tình đi vào một thế giới bị người lãng quên. Tố chất tâm lý của Lý Dao mặc dù tốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.