Mục lục
Khủng Bố Sống Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Gian liếc nhìn Quỷ Nhi đó một cái, trong lòng chợt rùng mình.

Trước đó lúc ở trường Quỷ Nhi này vẫn còn đang bò dưới đất, giờ đã to lớn hơn rồi, đều có thể tự mình đi lại rồi.

Cái thứ quỷ quái này vẫn đang lớn dần lên...

Trên tấm da người đó viết chẳng sai chút nào, Quỷ Nhi – cái thứ trong bụng Châu Chánh đó thật sự không bình thường chút nào, có trời mới biết cái thứ quỷ quái này phát triển đến cuối cùng sẽ biến thành ác quỷ ở cấp độ nào nữa.

Châu Chánh à Châu Chánh, ngươi đúng là đã thả ra một thứ ghê gớm quá đi mà.

“Dương, Dương Gian?”

Nghe thấy giọng nói của Dương Gian, Vương San San ngẩng đầu lên ngay lập tức, sự sợ hãi trong ánh mắt phút chốc được thay thế bằng niềm vui.

Giống như giờ phút này Dương Gian đã trở thành chúa cứu thế của nàng vậy.

“Ngươi, ngươi chính là Dương Gian? Vừa nãy sao ngươi lại vào đây được?” Vương Bân sợ hãi hỏi.

“Đến cửa cũng không vào được thì sao ta dám kiếm năm trăm ngàn của ông?” Dương Gian nói: “Đạo lý tiền nào của nấy chẳng lẽ chú Vương lại không hiểu sao? Cái thứ đồ chơi này đã vượt quá tính toán của ta trước đó, với tình thế trước mắt mà nói ta cũng chưa chắc có thể đối phó được, cho nên… Phải thêm tiền.”

Dương Gian không phải đang đùa.

Trước đó Dương Gian dùng bốn con mắt đã có thể đẩy lùi Quỷ Nhi này.

Nhưng bây giờ cái thứ này đã không thể coi là Quỷ Nhi được nữa rồi, nó là Quỷ Con mới đúng.

Mức độ khủng khiếp chắc chắn cũng đã tăng lên rồi.

“Tốt nhất là đừng vượt quá giới hạn của sáu con mắt, nếu không mình chỉ có thể chạy thôi.” Dương Gian liếc nhìn mấy người kia một cái, chuẩn bị sẵn tinh thần để rút lui.

Không thân không thích, chỉ là bạn học mà thôi, Dương Gian không thể vì cứu người mà để mình mất mạng tại đây được.

Vương Bân cũng là người thông minh, nhìn thấy ánh mắt muốn bỏ cuộc giữa chừng của Dương Gian, ông ta vội vàng nói: “Một triệu đồng, ta sẽ trả ngươi một triệu đồng... Sau khi việc này kết thúc sẽ còn có thêm khoản đền đáp khác nữa.”

Dương Gian thu hồi lại ánh mắt, thở dài nói: “Lại là một kẻ có tiền đáng ghét, trước đó ra giá thấp rồi.”

Nếu là một triệu đồng, đúng là xứng đáng để mạo hiểm một lần.

Ai bảo trong nước chỉ có giá như thế này thôi chứ.

Lúc này, Dương Gian lại một lần nữa theo dõi con Quỷ Nhi kia.

Quỷ Vực đã mở ra rồi, thì không thể lãng phí cơ hội này.

Ngay giây phút này Quỷ Nhi đã từ từ đứng dậy, nó nghiêng đầu dùng đôi mắt đen thẫm đánh giá Dương Gian một lượt, nước da màu xanh đen lộ ra một loại mùi vị chết chóc.

Một đá vừa nãy của Dương Gian, nó lại không hề có chút thương tích nào.

Chỉ là bởi vì vừa nãy Dương Gian ở trong trạng thái Quỷ Vực, cho nên mới có thể đẩy lùi nó mà thôi.

Qủy không thể bị giết chết.

Chỉ có quỷ mới có thể đối phó với quỷ.

Hai câu nói này không hề mâu thuẫn với nhau chút nào.

Có thể đối phó được, nhưng không có nghĩa có thể giết chết.

“Cho nên câu nói đó của Châu Chánh có nghĩa là, chỉ có quỷ, mới có thể đẩy lùi một con quỷ khác sao?” Ánh mắt Dương Gian khẽ động, hắn mấy lần tiếp xúc với những sự kiện linh dị, đã dần dần khắc phục được sự hoảng sợ trong lòng.

Hoặc có thể chuyện này liên quan đến việc bản thân mình đã trở thành nửa người nửa quỷ nhỉ.

“Ta không biết cái thứ như ngươi có lý trí hay không, có nghe hiểu tiếng người hay không, nhưng ta muốn nói là, hôm nay cả nhà này ta sẽ bảo vệ, có thể cho ta chút thể diện mà ngừng tay tại đây được không?” Dương Gian nói.

Nhưng lời nói còn chưa dứt, bên cạnh người Quỷ Nhi đó lại đột nhiên xông ra một luồng hơi thở màu xanh đen.

Hơi thở này đang từ từ lan ra… Sự vật xung quanh cũng bắt đầu chịu ảnh hưởng.

“Đây là… Quỷ Vực?” Đồng tử Dương Gian đột nhiên có rút lại, trong lòng lại rùng mình một cái.

Đáng chết thật, nó đang học hỏi và trưởng thành.

Quỷ Nhi này tuyệt đối không đơn giản.

“Quỷ Nhi này thật là tà đạo, muốn ổn thỏa một chút tốt nhất là nên tống khứ con quỷ này đi đã.” Thần sắc Dương Gian khẽ động.

Dưới chân Quỷ Nhi đột nhiên giẫm vào không trung, lập tức xuyên qua mặt sàn rơi thẳng xuống tầng dưới.

Dương Gian cũng tiến lên một bước, ánh sáng đỏ trên người nhấp nháy, biến mất trước mặt đám người Vương Bân.

Quỷ Vực đồng hành cùng Quỷ Nhi này suốt đoạn đường rơi xuống.

Tầng mười sáu… Tầng mười ba… Tầng chín.

Chính vào tầng cuối cùng Dương Gian thu hồi lại Quỷ Vực.

“Rầm!”

Một âm thanh cực lớn vang lên, Quỷ Nhi rơi thẳng từ tầng mười sáu xuống mặt đất của tầng một, cơ thể nó bị rơi xuống đất dẹp lép, tạo ra một dáng nằm rất kỳ quái trên mặt đất.

Dương Gian từ trên tầng nhìn xuống Quỷ Nhi đang nằm bất động sóng soài trên mặt đất.

Hắn biết cái thứ này vẫn chưa chết.

Dương Gian lại nhìn đồng hồ.

Giới hạn của Quỷ Vực sắp đến rồi.

“Phải đưa cả nhà Vương San San rời khỏi đây trước đã, những việc sau này nghĩ cách xử lý sau vậy.” Dương Gian biết, kinh nghiệm đối phó ác quỷ của mình không đủ, tất cả mọi việc chủ yếu phải sắp xếp ổn thỏa là chính.

Lúc này hắn biết mất khỏi chỗ cũ.

Mà ngay sau khi Dương Gian đi mất.

Con Quỷ Nhi nằm bẹp trên đất giống như đã bị ngã dập nát thành đống thịt xay giờ lại từ từ lắc lư cơ thể quái dị của nó, cuối cùng đứng thẳng dậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK