Dương Gian nhìn chằm chằm hình nhân quỷ dị kia, hắn rất muốn phanh thây thứ này nhưng nhìn dáng vẻ đó của Diệp Chân nếu bây giờ mình ra tay chắc chắn sẽ bị ngăn cản, đến lúc đó khó tránh phải đánh nhau một trận, mà đánh nhau trên thuyền vong linh là hành vi cực kỳ ngu xuẩn. “Xuống thuyền rồi nói.” Hắn chỉ có thể dằn ý nghĩ này xuống, chờ sau khi rời khỏi thuyền vong linh rồi lại nghĩ cách xử lý thứ quỷ quái này. “Nói chuyện bánh lái và thuyền trưởng đi.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.