Lúc này Dương Gian đang đứng bất động ở phía trên tháp đồng hồ không người, trên đỉnh tháp này có một phòng riêng, trong phòng nhỏ này đặt đầy những tủ gỗ có tuổi đời lâu năm, trông rất cũ kỹ, nhưng màu sắc của lớp sơn bên trên giống như vừa mới được quét lên vậy, đỏ rực tươi tắn, hệt như được ngân trong máu đỏ vậy. Có một cảm giác quỷ dị không nói thành lời. E là dù đang giữa ban ngày, đứng dưới ánh nắng mặt trời, thì khi lại gần chiếc tủ gỗ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.