Dương Gian nhìn thấy xác chết đã biến mất không thấy tăm tích, ánh mắt cũng từ từ trở nên thận trọng.
Lần này đám người này chơi lớn rồi.
Con quỷ lẩn trốn trong trung tâm thương mại sợ là thật sự đã xuất hiện rồi.
Chỉ là …. Con quỷ đó hiện giờ sẽ ở đâu được chứ?
Bốn bề xung quanh đều tối tăm, tuy rằng không đến mức hoàn toàn không thấy rõ, nhưng cũng chỉ có thể thấy đường nét của một người, không nhìn thấy được tướng mạo của mỗi người.
Mà trong lúc này cả đám người ông chủ Đường, giám đốc Lý và cả vị La đại sư kia nữa, không ai quan tâm đèn làm sao mà lại tắt, chỉ là sau khi thấy xác chết đó biến mất, trong lòng mỗi người bắt đầu trở nên hoảng sợ, theo bản năng liền cảm thấy có gì không ổn.
Bị quỷ ám rồi?
Hai ngọn nến trên bàn trước đó làm pháp sự vẫn đang cháy, ngọn lửa màu vàng cam cứ không ngừng đung đưa trong bóng tối.
Chỉ là diện tích của trung tâm thương mại quá lớn, hai ngọn nến căn bản không đủ để chiếu sáng hoàn toàn, chỉ miễn cưỡng soi sáng xung quanh, cộng thêm việc bị người ta chắn mất tia sáng, bóng người cứ lắc lư qua lại, ngược lại càng gia tăng vài phần âm u cho cái không khí vốn đã quỷ dị này.
“Nhanh, nhanh chóng rời khỏi nơi này, pháp sự trước đó không thành công, cái thứ dơ bẩn đó đã bị chọc giận rồi, nếu không đi nữa chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.” La đại sư lúc này đột nhiên nói lớn.
Gặp phải sự việc tà ma như vậy, tám chín phần mười là thật sự đụng phải quỷ rồi, La đại sư sao còn dám ở lại nơi này nữa.
Lời này vừa nói ra, lập tức có nữ nhân viên bị dọa hét lên một tiếng, bắt đầu nháo nhào chạy đi.
Trong chớp mắt bọn họ chạy tán loạn khắp nơi giống như ruồi nhặng không đầu bay loạn xạ.
Nhưng sau đó bọn họ lại phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Đó chính là trung tâm thương mại cùng với toàn bộ đều bị khóa lại rồi, bất kể là cửa chính hay lối thoát hiểm, toàn bộ đều bị khóa lại hết.
Đây là lời dặn dò của La đại sư lúc làm phép trước đó.
“Chìa khóa, chìa khóa đâu? Bảo vệ, mau mở cửa ra.” Ông chủ Đường thử ra mở cửa chính, nhìn thấy bị khóa rồi vội vàng gọi loạn lên.
“Đã nói từ đầu rồi, làm pháp sự thì cứ làm đi còn đi khóa cửa làm gì? Nếu như muốn nhốt quỷ bên trong, sao không nghĩ đến bản thân mình cũng trong đó nốt, lần này chơi không nổi rồi chứ gì?” Dương Gian cầm đèn pin soi về phía bọn họ.
“Chàng thanh niên, chìa khóa cửa lớn đâu? Nhanh lên, mau mở cửa.” Ông chủ Đường có chút hoảng hốt nói.
Dương Gian lắc lắc đầu trả lời: “Ta không có chìa khóa, ta là người mới đến, hôm nay mới là ngày thứ hai đi làm, chìa khóa đều ở chỗ chị Lệ cả, ta chỉ có thể khóa cửa chứ không có cách mở cửa, hơn nữa vị La đại sư bên cạnh ông chủ Đường này không phải biết cách làm pháp sự bắt quỷ sao? Hay là để ông ấy thi triển chút bản lĩnh, bắt con quỷ này lại, như vậy chúng ta đều sẽ an toàn rồi?”
Nói rồi Dương Gian lại nhìn về phía La đại sư đứng bên cạnh đang đổ mồ hôi lạnh đầy đầu.
“Thằng nhãi nhà ngươi lại còn dám nói, đều tại ngươi vừa nãy phá rối hại ta không làm xong pháp sự, nếu không sao có thể xuất hiện tình huống như thế này, giờ cái thứ đó bị chọc giận rồi, làm sao có thể dễ dàng đối phó được.” La đại sư tức giận nói, chỉ thẳng ra chỗ sai trái của Dương Gian.
“Hay cho ngươi cũng là người trưởng thành rồi, cái kiểu vô trách nhiệm đổ hết tội lỗi lên đầu ta thật sự hay ho lắm à? Bản thân ngươi có năng lực hay không, có thể bắt được quỷ hay không trong lòng ngươi lẽ nào còn không biết? Nhìn xem ngươi bị dọa ra cái thể thống gì rồi, còn dám nói những lời này? Chỉ với bộ dạng
hèn mọn này của ngươi, đợi lát nữa quỷ thật sự đến rồi, ngươi kiểu gì cũng chết nhăn răng cho xem.”
Dương Gian lại liếc hắn một cái, mang theo vài phần cười nhạo mà nói.
La đại sư quát lớn: “Ngươi đừng nói bậy bạ, tuy rằng cái thứ này ta đối phó không nổi, nhưng có ta ở đây cái thứ đó nếu muốn hại người thì vẫn chưa đủ bản lĩnh đâu.”
“Ông chủ Đường xin yên tâm, ta đảm bảo ông có thể an toàn rời khỏi chỗ này, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện.”
Ông chủ Đường rất tin tưởng hắn ta, vội vàng nói: “Tất cả đều phải nhờ cả vào đại sư rồi.”
“Không, không có vấn đề gì.”
La đại sư lại phát huy được tố chất lừa đảo tiềm tàng, vô cùng tự tin nói.
Dương Gian lắc lắc đầu, có thể gạt ông chủ Đường đến mức này, La đại sư này đích xác cũng có vài phần bản lĩnh.
Đột nhiên, Dương Gian dường như nghe được âm thanh gì đó đang lăn tới, đèn pin liền dịch chuyển, soi sang bên cạnh.
Dưới ánh đèn, một cái đầu xám xịt đã chết lăn qua đây.
Cái đầu này tóc tai được chải chuốt gọn gàng, dáng vẻ là một nữ nhân viên, hình như chính là nữ nhân viên thu ngân trước đó đã đột nhiên hét lên rằng không thấy xác chết đâu nữa …. Ngụy Hiểu Hồng.
“Ối cha mẹ ơi.”
La đại sư bị dọa đến bước chân loạng choạng, đổ vật ra đằng sau dựa vào tường mà ngồi co quắp trên mặt đất.
Quần cũng ướt sũng.
La đại sư bị dọa tè ra quần rồi.
Ông chủ Đường, giám đốc Lý cũng trợn trừng mắt, vẻ khiếp sợ hiện rõ khắp gương mặt.
Trước đó chỉ là không thấy xác chết đâu, trong lòng cũng không sợ hãi đến như vậy, nhưng mà nhìn thấy nhân viên vừa nãy vẫn còn sống sờ sờ trước mặt mình giờ chỉ còn cái đầu lăn tới đây.
Trong lòng tất cả mọi người đều đã ý thức được, đây tuyệt đối không đơn giản như việc trúng tà thường gặp.
“Con quỷ đó …. bắt đầu giết người rồi sao?”
Dương Gian nhíu chặt đầu lông mày, hắn cũng không sử dụng đến sức mạnh Quỷ Nhãn của mình, không đến lúc vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không mượn sức mạnh của ác quỷ, đặc biệt là trong tình huống không có lợi lộc gì.
Có điều xuất phát từ sự hiếu kỳ Dương Gian bước tới, cầm đèn pin soi thẳng vào vào cái đầu của Ngụy Hiểu Hồng.
“Chỗ cổ không có máu chảy ra.”