“Ta sống lại rồi sao?” Lúc này người phụ nữ trẻ đang ngồi trong quan tài tự lẩm bẩm một mình. Nàng đưa tay lên và nhìn. Không còn trắng bệch lạnh lẽo mà có chút ấm áp còn sót lại, phảng phất hơi thở của người sống, hơn nữa thân thể cũng có chút khác trước, dường như linh dị trong cơ thể đã biến mất, chỉ còn lại bộ quần áo rất đặc biệt này. Nàng biết bộ quần áo này là của tiệm may ở thị trấn Thái Bình. Lúc này, ông chủ Lưu đã vòng trở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.