“Ta nhìn thấy được sự gian dối xảo trá trong mắt ngươi rồi, có điều ta là một người tốt, trước đó ngươi mắng chửi ta mấy câu, nhưng con người ta sao có thể tức giận với ngươi được chứ, đúng không nào? Cho nên, vẫn mong ngươi mở tài khoản ngân hàng online ra xem thử, nếu thật sự ít hơn năm trăm ngàn, thì ta chỉ lấy của ngươi có bao nhiêu đó thôi, nếu như nhiều hơn năm trăm thì xin lỗi nhé, hoặc là ngươi lấy hết tiền trong đó để trả tiền phí dịch vụ cho ta, hoặc là bản thân ngươi cứ nằm đây mà đợi cứu viện đi vậy.”
“Con người ta trước giờ bàn chuyện làm ăn đều rất công bằng, tuyệt đối sẽ không làm khó ngươi, bụng dạ cũng không hẹp hòi như vậy, lấy chuyện công trả thù riêng, điểm này giám đốc Lý có thể yên tâm.”
Dương Gian nhìn giám đốc Lý nói với một dáng vẻ nghiêm túc.
“Hả?” Giám đốc Lý ngay lập tức há hốc mồm ra.
“Đừng có kéo dài thời gian nữa, nếu không nhận được tiền, ta sẽ đưa mỗi mình ông chủ Đường đi thôi đấy.” Duong Gian nói.
“Đưa, ta đưa ngươi, ta đưa tiền cho ngươi là được chứ gì?” Giám đốc Lý mếu máo, khóc không ra nước mắt, hắn lấy điện thoại đưa cho Dương Gian.
Dương Gian mở tài khoản online của Lý giám đốc ra ngó qua số dư tài khoản, không nhịn được tặc lưỡi chẹp chẹp nói: “Giám đốc Lý đúng thật là lắm tiền, hơn một triệu tám trăm ngàn cơ đấy, mấy kẻ lắm tiền các ngươi trong thẻ ngân hàng lúc nào cũng dư dả thế này à? Khố rách áo ôm như ta thật sự không thể nào hiểu nổi, có điều giờ nó là của ta rồi, làm phiền ngươi chuyển khoản một chút.”
Dương Gian lại đưa điện thoại trả lại cho giám đốc Lý.
“Gian thương, đây rõ ràng là một tên gian thương mà, nâng giá vô tội vạ, đúng là ăn cướp chứ còn gì nữa.” Giám đốc Lý thầm nhủ trong lòng, muốn mắng tên bảo vệ này một trận mà lại không dám mở miệng.
Nhưng không đưa tiền thì không được.
Xem ra số tiền mà mình đi lối tắt vơ vét được bao lâu nay ở trung tâm thương mại này, hôm nay lại để tên bảo vệ này chiếm lợi hết rồi.
Có điều tiền mất rồi có thể kiếm lại được, chứ mất mạng rồi thì chẳng còn gì nữa cả.
Cuối cùng giám đốc Lý cũng chuyển khoản.
Dương Gian sau khi nhận tiền xong lại chuyển ánh mắt lên trên người La đại sư, hắn có chút cảm kích mà bước tới, nắm lấy đôi tay đang run lẩy bẩy của La đại sư rồi nói: “Đại sư, hôm nay thật sự may mà nhờ có ngươi, cái chủ ý đóng cửa làm phép đó của ngươi thật sự rất xuất sắc đó, không những thành công hại chết mấy đồ đệ của chính mình, còn hại chết không ít nhân viên ở trung tâm thương mại nữa.”
“Ngay cả đến bản thân mình cũng suýt chút nữa khó tránh được kiếp nạn, tự tìm đường chết mà có thể làm đến được mức này, cũng thật sự hiếm thấy đó.”
“Chỉ nhằm vào một thao tác khóa cửa tuyệt vời đó của ngươi, ta quyết định hôm nay sẽ dành cho ngươi một sự chăm sóc đặc biệt……”
Dương Gian giơ một ngón tay cái lên trước mặt La đại sư này.
Nếu không phải hắn khóa cửa làm pháp sự, căn bản sẽ không thể xảy ra nhiều chuyện như vậy, tất cả mọi người đều có thể rời khỏi đây, cũng không cần thiết phải chết nhiều người như vậy.
“Ta, ta……” Sắc mặt La đại sư hết sức cổ quái, cũng không biết là đang sợ hãi, hay đang tức giận nữa.
Cuối cùng nhịn cả nửa ngày trời hắn ta mới hậm hực mà mở miệng nói: “Trên người ta chỉ có hơn ba triệu, cũng chỉ có từng đấy thôi, những thứ khác đều để trong két bảo hiểm ở nhà rồi, ta sẽ đưa ngươi hết, ngươi chỉ cần đưa ta rời khỏi chỗ này là được, những chuyện trước đây coi như là lỗi của ta hết, ta xin lỗi ngươi được chưa?”
“Đại sư, ngươi đang nói gì vậy chứ? Ta là loại người thấy tiền thì sáng mắt đó sao? Ông chủ Đường người ta cũng đã bỏ ra năm triệu rồi, một đại sư phong thủy như ngươi, ngồi mát ăn bát vàng, của cải chắc không ít đâu nhỉ, như thế này đi, ta chỉ lấy số may mắn thôi, tám triệu, ta sẽ đưa ngươi ra khỏi đây, tiền trên người không đủ cũng chẳng sao, lấy cái gì đó ra thế chấp cũng vậy mà.” Dương Gian nói.
La đại sư run lập cập, cuối cũng vẫn phải chuyển cho Dương Gian hơn ba triệu, cộng thêm mấy thứ kỳ quái trên người như một cái đồng hồ, một tấm ngọc bài phỉ thúy, một chùm chìa khóa siêu xe, khó khăn lắm mới miễn cưỡng gom đủ.
“Hơn mười triệu rồi, giờ thì ta cũng là một kẻ lắm tiền khó ưa rồi.” Dương Gian nhìn thông báo số dư trên tin nhắn, trong lòng không khỏi có chút vui mừng.
Nếu như không phải trở thành ngươi ngự quỷ, số tiền này nếu chỉ dựa vào việc Dương Gian đi học rồi đi làm, làm mấy chục năm nữa hoặc thậm chí cả đời cũng không kiếm được.
Nhưng sau khi trở thành người ngự quỷ thì chỉ vỏn vẹn trong một ngày đã kiếm được nhiều như thế này rồi.
Chẳng trách người ngự quỷ ở nước ngoài đều là kiểu lính đánh thuê, chỉ lấy tiền thưởng mới làm việc, bởi vì phương thức rủi ro lớn nhưng thù lao hậu hĩnh thế này chính xác là rất hấp dẫn người ta.
“Chú em à, vậy khi nào ngươi mới dẫn bọn ta ra khỏi đây?” Ông chủ Đường có chút sốt ruột mà hỏi.
Dương Gian cất điện thoại đi rồi nói: “Ngay bây giờ.”
Dương Gian đi vào trong gian nhà kho kia, moi ra chìa khóa cổng lớn đó từ trên xác chết của chị Lệ.
“Đi theo ta, có điều vẫn là câu nói trước đó, không được phép đứng dậy, lưng dựa vào mặt đất mà đi.”
“Lưng dựa vào đất thì đi thế nào được?” Giám đốc Lý hỏi.
Dương Gian nói: “Ngươi đã thấy qua sâu róm chưa? Đại khái lật ngược lại là được rồi, giống như bơi ngửa ấy, dễ quá mà.”
“Cái gì? Ngươi bảo bọn ta một đám đàn ông to xác như thế này lại dùng chân đẩy rồi trượt đi như bọn trẻ con đấy à? Ngươi chắc chắn không phải đang giở trò chơi xấu bọn ta đấy chứ, tại sao ngươi đứng lên đi lại mà không có chuyện gì xảy ra.” Giám đốc Lý có chút thẹn quá hóa giận nói.
Dương Gian nói: “Ta là người ngự quỷ Quốc tế, có năng lực đối phó với ác quỷ, ngươi có sao? Nếu ngươi cảm thấy động tác này có chút nhục nhã cũng chẳng sao, đứng dậy có chết ta cũng không chịu trách nhiệm.”
“…..”
Giám đốc Lý trầm mặc một lúc, hai chân hắn nhanh chóng đẩy trên nền đất, trượt đi một cách nhanh chóng như con sâu róm vậy.
“Là như thế này phải không?”
“Đúng vậy, chính là như thế, động tác của ngươi rất chuẩn đấy chứ, trượt vừa nhanh vừa ổn, rất tốt.” Dương Gian gật gật đầu khen ngợi.