“Dương Gian này là một kẻ mất trí, cha lại bảo ta giao tiếp với một kẻ mất trí? Ban nãy ta để ý đến ánh mắt của hắn, trong mắt hắn không có tình cảm của người sống.” Lúc này Hà Nguyệt Liên đang xoa vết bầm tím trên cổ, nhìn Ông chủ Hà với vẻ mặt lạnh lùng, tâm trạng nàng đang rất tệ, có khi nào trong đời nàng phải hứng chịu nỗi tủi nhục như vậy. Vừa lúc nãy thôi, nàng suýt nữa bị Dương Gian bóp cổ chết, hơn nữa không ai có thể cứu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.