Mục lục
Khủng Bố Sống Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu trong nhà có quỷ xuất hiện thì cho dù là người có khả năng chịu đựng mạnh mẽ đến đâu cũng không thể tiếp tục ở lại.

Nhưng vì để có thể lấy được tờ báo màu đỏ kia một lần nữa, Dương Gian không thể không mạo hiểm, đây là một cơ hội tốt để bản thân hắn có thể khắc phục được sự thức tỉnh của ác quỷ.

“Cứ ở đây đợi, để xem cái thứ đó có quay lại nữa không.” Dương Gian do dự một lúc lâu, cuối cùng nghiến răng quyết định không đi nữa, cứ ngồi ở nhà đợi con quỷ đó quay lại.

Rõ ràng biết trong nhà có quỷ, vậy mà vẫn dám ngồi đây đợi nó quay lại.

Cái này thật sự phải cần dũng khí rất lớn đó.

Dương Gian đương nhiên đã bỏ ra dũng khí rất lớn, hắn chính là ôm quyết tâm cầm chắc cái chết để ở lại.

Nếu bây giờ tham sống sợ chết để sống tạm bợ, được ngày nào hay ngày đó, chẳng qua cũng chỉ là tự sát một cách từ từ mà thôi.

Con mắt đó trong cơ thể một khi phát triển đến mức độ không thể khống chế được.

Trong lúc Dương Gian đang ngồi ở nhà đợi con quỷ đó quay lại.

Trong một khu dân cư cao cấp khác của thành phố Đại Xương.

Đây là nhà của Vương San San.

Sau khi trường học xảy ra chuyện bị quỷ ám vào ngày hôm kia, Vương San San chưa từng ra khỏi nhà nửa bước thêm lần nào nữa, hai ngày hôm nay nàng đều trốn trong nhà, bởi vì Vương San San phát hiện ra chính mình cũng dần dần có chút không đúng rồi.

Trong phòng tắm.

Dòng nước ào ào dội xuống, chảy qua cơ thể trắng muốt nõn nà của nàng.

Nhưng trong mắt Vương San San lại mang theo sự khiếp sợ và có chút điên loạn, nàng cầm lấy bàn chải cọ rửa sàn nhà vệ sinh, đứng trước gương không ngừng cọ rửa một chỗ bên cạnh cổ của mình một cách điên cuồng.

Làn da nõn nà của cô gái bởi vì dùng sức chà rửa quá nhiều chẳng mấy chốc trở nên đỏ ửng.

Theo lý mà nói người bình thường căn bản không thể chịu đựng được loại đau đớn này.

Nhưng Vương San San giống như không còn chút cảm giác nào vậy, ngược lại còn ra sức chà rửa mạnh hơn, thần sắc nàng cũng càng ngày càng sợ hãi.

Rất nhanh sau đó, một mảng da thịt bên cạnh cổ đã nứt toác, máu tươi từ đó chảy ra.

Máu tươi cùng với dòng nước ấm trong nhà tắm ào ào chảy xuống, nhuộm đỏ cả nền gạch.

Tuy nhiên bất kể Vương San San có chà rửa thế nào, máu tươi chảy xuống ra sao.

Trên mảng da thịt đã nhuốm đầy máu đỏ, hai dấu ấn bàn tay nhỏ màu xanh đen vẫn có thể nhìn thấy một cách rõ ràng, giống như đã liền vào một khối cùng với máu thịt xung quanh, là cái bớt đã có từ trong bụng mẹ, căn bản không có cách nào rửa sạch được.

Mà ngay lúc này.

Mẹ của Vương San San, bà Vương Hải Yến đang ngồi tại ghế sô pha trong phòng khách xem giờ trên chiếc đồng hồ đeo tay, trên mặt lộ ra ánh mắt lo lắng.

“Con gái mình đã trong phòng tắm tắm rửa hơn hai tiếng đồng hồ rồi, sáng sớm ra cũng đã tắm một lần.... Không phải nó đã mắc bệnh gì chứ, cho nên trong người có chỗ nào không được khỏe.”

Cha của Vương San San, Vương Bân ngồi bên cạnh cũng lộ ra thần sắc lo lắng không kém: “Sáng hôm qua sau khi từ trường trở về nhà nó đã có chút gì đó không đúng rồi, cơm cũng ăn rất ít, cả ngày cứ nhốt mình trong phòng.... ban ngày ban mặt mà cứ nằng nặc đòi bật hết đèn trong nhà lên, cực kỳ sợ bóng tối, hôm nay lại tắm rửa cả ngày trời, ta xem nếu cứ tiếp tục như thế này thì ngày mai phải đưa nó đi bác sĩ khám mới được.”

“Ông xã à, ông có nghe ngóng thử xem hôm kia ở trường rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Chỗ tôi gọi điện cho thầy cô giáo nhưng mãi mà vẫn không gọi được?” Vương Hải Yến nói.

“Hôm qua ta có đến trường học rồi, chỗ đó thực sự đã xảy ra chuyện gì đó, đã bị phong tỏa lại rồi, cho nên tất cả học sinh đều bị bắt buộc phải nghỉ học, bao giờ đi học lại phải đợi bên nhà trường thông báo.... Hơn nữa lúc ta đến cũng gặp được không ít phụ huynh của học sinh.”

Vương Bân đang hút điếu thuốc, nhíu mày thật chặt, thần sắc có chút ngưng trọng.

“Phụ huynh của các học sinh khác đều nói con của họ sau buổi tự học tối hôm kia đều không về nhà nữa, đều đã mất tích cả rồi, điện thoại gọi không được, cũng không tìm thấy người đâu, hơn nữa số người bị mất tích cũng không ít.”

Vương Hải Yến kinh ngạc nói: “Sao lại như vậy được?”

“Trường học nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, chỉ là chúng ta vẫn chưa biết mà thôi, ta vốn dĩ định hỏi San San thử xem, có điều giờ trông dáng vẻ nó như thế ta cũng không thể mở miệng hỏi, sợ lại làm nó thêm áp lực.”

Vương Bân dập tắt điếu thuốc trong tay đi, sau đó nghiêm túc nói: “San San nhất định đã trải qua chuyện gì đó, nhìn bộ dạng nó hiện giờ giống như bị dọa sợ vậy.”

Vương Hải Yến suy đoán nói: “Ông xã, ông nói xem có phải San San đã gặp phải người xấu gì không, bị ức hiếp rồi? Trước đây tôi có xem được một tin tức, cũng là một cô gái bị một đám lưu manh lôi vào trong nhà vệ sinh ức hiếp, lúc trở về thì tinh thần không được bình thường, lúc nào cũng chê bản thân mình dơ bẩn, lúc nào cũng tắm... Sau đó tự sát rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK