“Đây là chỗ ở của ngươi?” Triệu Cảnh Minh đi vào quét mắt nhìn một lượt, thấy trên bàn có một bữa ăn nhanh, lại thấy trên tường có treo một bộ quần áo nữ liền không ngừng được chau mày. “Thân là một cảnh sát, cho dù chỉ là nhân viên thời vụ, cũng không nên sa đọa đến vậy.” Dương Gian có chút không vui đáp: “Giọng điệu giảng giải đạo lý này của người là đang muốn dạy dỗ ta sao? Đừng quên ta vẫn chưa phải là cảnh sát, cho dù là phải, sau này cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.