“Nghiêm Lực, những gì chúng ta nói vừa nãy tạm thời dẹp sang một bên trước đã, ta phải đi giải quyết một chút chuyện trước.” Dương Gian nói.
Nghiêm Lực có chút thương hại mà liếc mắt nhìn giám đốc Lý một cái.
Thằng cha này ngớ ngẩn hay não có vấn đề gì rồi, không ngờ lại đi gây sự với Dương Gian, chẳng lẽ hắn không biết Dương Gian là người ngự quỷ hay sao?
Thời buổi này đắc tội với ai cũng đừng đắc tội với người khống chế ác quỷ chứ, loại người này rất dễ có khuynh hướng cực đoan, hoặc là rất tốt, hoặc là rất xấu, người có tâm địa tốt sẽ gia nhập vào Tổ chức Cảnh sát Hình sự Quốc tế, chịu trách nhiệm gìn giữ hòa bình thế giới, đóng góp một phần sức lực vào sự phồn vinh thịnh vượng của Trái Đất và sự kế thừa sinh sôi của loài người …… tuy rằng nói như vậy cũng có hơi khoa trương quá, nhưng ý nghĩa của nó chính xác là như vậy.
Còn nếu như tâm địa xấu xa thì ……
Người ngự quỷ chính là một ác quỷ thực sự.
Loại người như bản thân mình có mười ngàn phương thức để giết chết một người bình thường, mà những người bình thường này đến bản thân mình chết lúc nào cũng không biết được.
“Ta đợi câu trả lời của ngươi.” Nghiêm Lực gật gật đầu.
Dương Gian nhìn về phía giám đốc Lý, giơ tay ra nói: “Nè con sâu róm kia, đến đây đi, xin mời bắt đầu buổi biểu diễn của ngươi.”
“Ngươi nói cái gì đấy? Ai là sâu róm hả.”
Giám đốc Lý lúc này tức giận nói: “Các vị cũng nhìn thấy rồi đấy, thái độ của cái tên bảo vệ quèn này xấu xa phách lối như thế nào, chính là hắn trước đó ở trong trung tâm thương mại đã dọa dẫm tống tiền ta, hơn một triệu tám trăm ngàn trong tài khoản ngân hàng của ta toàn bộ đã chuyển sang tài khoản của hắn rồi, một số tiền lớn như vậy, đủ để các vị lập hồ sơ điều tra rồi chứ.”
“Nếu như tình huống này được xác thực, chúng ta sẽ ngay lập tức lập hồ sơ điều tra, sẽ không bỏ qua bất cứ người xấu nào, cũng sẽ không để người tốt nào bị oan, các ngươi yên tâm.” Một nhân viên cảnh sát nói.
“Anh bạn trẻ này, ngươi tên là gì? Có thể cho chúng ta xem thẻ căn cước của ngươi không?
Dương Gian nói: “Ta nghĩ hai vị nhân viên cảnh sát đã hiểu lầm rồi, ta căn bản không hề dọa dẫm hay tống tiền giám đốc Lý gì cả, là chuyện làm ăn qua lại giữa ta và giám đốc Lý đây thôi, hắn ta thanh toán phí dịch vụ cho ta trước, không tin các vị có thể đi hỏi những người khác cùng ra ngoài với chúng ta là sẽ rõ.”
“Chuyện này chúng ta sẽ điều tra rõ ràng, có điều …… họ tên, thẻ căn cước? Vẫn hy vọng ngươi có thể hợp tác một chút.” Một vị nhân viên cảnh sát nói.
Giám đốc Lý đứng một bên đang nhìn Dương Gian mà cười nhạo.
Tên bảo vệ quèn nhà ngươi chỉ dựa vào chút bản lĩnh tà ma ngoại đạo của mình mà muốn kiếm tiền của ta hả, hôm nay ta sẽ bắt ngươi phải nôn tiền ra trả lại hết cho ta.
“Ta tên là Dương Gian, còn đây là thẻ căn cước của ta …….”
Dương Gian rất phối hợp lấy ra thẻ căn cước đưa cho cảnh sát.
“Đi kiểm tra thử xem.”
Một viên cảnh sát nhận lấy thẻ căn cước rồi chuyền cho một đồng nghiệp ở bên cạnh.
Viên cảnh sát đồng nghiệp đó, cầm lấy thẻ căn cước rồi đi đến máy tính để đối chiếu và kiểm chứng, để xem có tiền án tiền sự gì không, và cả hồ sơ dữ liệu cá nhân nữa.
Viên cảnh sát ở lại đó tiếp tục vặn hỏi Dương Gian: “Vị giám đốc Lý này nói ngươi đã từng ở trong trung tâm thương mại tiến hành dọa dẫm, tống tiền hắn ta, liên quan đến số tiền là một triệu tám trăm năm mươi bốn ngàn tám trăm sáu mươi ba đồng, xin hỏi có chuyện này hay không?”
“Anh cảnh sát à, ta là một người tốt, sao lại có thể làm ra cái chuyện dọa dẫm tống tiền đó được chứ?” Dương Gian nói: “Đây rõ ràng là vu khống mà.”
Giám đốc Lý nói: “Cái đồ nói láo, ngươi mà là người tốt à? Ở đây ta có lịch sử chuyển tiền của ngươi, anh cảnh sát xem thử đi, đây là lịch sử chuyển tiền trước đó, mà cái tài khoản kia chính là của Dương Gian.”
“Ngươi có thừa nhận tài khoản này thuộc về danh nghĩa của ngươi không? Nếu đúng như vậy, vậy thì có thể xác nhận khoản tiền chuyển này chính xác là có hiệu lực, chúng ta sẽ tiến hành lập hồ sơ điều tra đối với ngươi.” Viên cảnh sát nói.
Dương Gian mỉm cười rồi nói: “Tài khoản này không phải của ta.”
Chính xác thì tài khoản này không phải của Dương Gian thật, mà đây là thẻ ngân hàng của mẹ hắn.
“Anh cảnh sát, hắn không thừa nhận cũng chẳng sao cả, chỉ cần đến ngân hàng điều tra là có thể biết thẻ ngân hàng này có phải của hắn hay không.” Giám đốc Lý nói.
“Các người canh chừng hai người bọn họ.”
Viên cảnh sát này cầm lấy tài khoản ngân hàng rồi đi đối chiếu.
Sau khi đợi viên cảnh sát đi khỏi, giám đốc Lý thấp giọng nói với Dương Gian: “Nhóc con, đừng có mà không biết tốt xấu, ngươi cứu được mấy người kiếm được hơn một trăm triệu thì cũng nên biết đủ là vừa, chỉ cần ngươi trả tiền lại cho ta, chuyện này coi như xóa sạch, chúng ta không ai nợ ai, ta cũng sẽ không kiếm chuyện với ngươi nữa, còn nếu không, hơn một triệu tám trăm ngàn đấy, nếu như tội danh dọa dẫm tống tiền được thành lập, vậy thì ngươi phải vào tù ngồi bóc lịch cũng phải mười mấy năm chứ không ít đâu.”