“Xâm chiếm ký ức, giết ta của quá khứ, nhờ thế giết ta của hiện tại.” Dương Gian trên quảng trường cau mày nói. “Thẩm Lâm, cứ lần nào gặp ngươi là lại cho ta một đống phiền phức lớn.” “Ta cũng không muốn đâu, ta bị ác quỷ Quỷ Hồ truy giết tới tận bây giờ, nên ta muốn dùng tay của ngươi để thoát khỏi sự kiểm soát của ác quỷ. Ta không ngờ con quỷ lại xâm chiếm ta nhanh như vậy.” Thẩm Lâm hét lên, vẻ mặt rất đau khổ. Cơ thể đôi khi biến mất,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.