Lưu Tiểu Vũ nổi giận xong liền hối hận.
Trong phòng trực điện thoại, một người đàn ông trung niên mặc đồng phục, khuôn mặt nghiêm túc lập tức đi tới trước mắt Lưu Tiểu Vũ, gõ mặt bàn:
“Lưu Tiểu Vũ, kiểm soát cảm xúc lại, bây giờ là lúc đặc biệt, đừng mang cảm xúc cá nhân của mình vào công tác.”
Lưu Tiểu Vũ phân bua:
“Đội trưởng, tại tên này rõ ràng biết tình huống nhưng nhất quyết không chịu nói . . .”
Đội trưởng nói với giọng nghiêm khắc không cho phép cãi lại:
“Khi gặp sự kiện đặc biệt thì tinh thần của đa số người đều sẽ xảy ra vấn đề, ngươi phải biết thông cảm, khoan dung, thậm chí là an ủi, đây là nguyên nhân tại sao phần lớn nhân viên trực điện thoại đều là nữ giới. Nếu ngươi không cách nào đảm nhiệm phần công tác này thì có thể lựa chọn từ chức."
Lưu Tiểu Vũ cúi đầu nói:
“Rõ thưa đội trưởng!”
Đội trưởng trung niên nói:
“Lát nữa tự mình kiểm điểm, lần sau không được tái phạm. Để ta tiếp người này, ngươi ở một bên học tập."
“Alo, ta là đội trưởng của Lưu Tiểu Vũ vừa nói chuyện, Triệu Kiến Quốc, ta thay mặt Lưu Tiểu Vũ biểu đạt xin lỗi ngươi về chuyện vừa rồi, cô ta làm việc không đủ chính chắn, ta đã phê bình rồi, nhưng hy vọng ngài đây có thể kiên định lập trường đối với chuyện lớn trước mắt, phối hợp cảnh sát hình sự quốc tế chúng ta tiến hành điều tra tương quan, nếu không có vấn đề thì chúng ta có thể tiếp tục cuộc đối thoại vừa rồi.”
Ngữ khí của Triệu Kiến Quốc trầm ổn, cho người cảm giác tin cậy.
Đội trưởng à?
Trên xe bus công cộng, Dương Gian cầm điện thoại, mắt lấp lóe tia sáng, người này hẳn là nhân viên cấp cao nhất mà chính mình có thể gọi đến.
“Ta sẽ nói cho ngươi toàn bộ sự việc của Châu Chánh, không thiếu một chữ, nhưng đổi lại ta muốn biết một số thứ nên biết.” Dương Gian nói: “Lưu Tiểu Vũ vừa rồi có cấp bậc quá thấp, không tự làm quyết định được, đây mới là nguyên nhân ta không muốn đối thoại với cô ta.”
Giọng nói rất trẻ tuổi, tuy thủ đoạn còn hơi non nớt nhưng rất thông minh.
Vẻ mặt của Triệu Kiến Quốc hơi thay đổi, cầm lấy một cây bút chì ở một bên viết xuống một hàng.
Tên: Trương Vĩ (chưa xác định)
Tuổi: 20 (ước lượng)
Tính cách: Tuy thủ đoạn hơi non nớt nhưng có sự cảnh giác và thông minh vượt xa bạn cùng lứa.
Triệu Kiến Quốc nói:
“Được, ngươi đã biết chuyện của Châu Chánh vậy cũng nên biết sự kiện linh dị siêu tự nhiên, có một số việc ta có thể nói cho ngươi, hiện tại xin hãy kể lại đại khái tình huống của Châu Chánh.”
Dương Gian đáp lại:
“Lúc trước đã nói rồi, Châu Chánh đã chết, khoảng tám giờ rưỡi tối hôm qua chết ở tầng năm Trung học phổ thông số 7 tại thành phố Đại Xương, hành lang, nguyên nhân chết . . . ác quỷ thức tỉnh, Quỷ Nhi chạy ra.”
Lời ít mà ý nhiều, không nói gì quanh co lòng vòng.
Triệu Kiến Quốc lặng im một lúc rồi hỏi tiếp:
“Tức là đêm hôm đó trường trung học gặp được sự kiện linh dị?”
Người ngự quỷ chết vào ác quỷ thức tỉnh, nhất định là đã vận dụng sức mạnh ác quỷ.
Trong tình huống thông thường, nguyên nhân vận dụng ác quỷ thì chỉ có một, phát sinh sự kiện đặc biệt khẩn cấp.
"Đúng vậy." Dương Gian nói.
"Có thể nói rõ hơn không?” Triệu Kiến Quốc hỏi.
“Được, ngay lúc đó ta và bạn học khác đều ở tự học buổi tối . . . ." Dương Gian thuật lại sự việc phát sinh ngày hôm qua từ đầu đến cuối.
Triệu Kiến Quốc ra hiệu cho Lưu Tiểu Vũ ở bên cạnh:
“Chuẩn bị thành lập hồ sơ ác quỷ mới.”
Lưu Tiểu Vũ ở một bên tốc ký, nàng không dùng máy vi tính mà là sổ tay.
“Quỷ Vực, tiếng gõ cửa giết người, quỷ trong nhà vệ sinh ở cầu thang, điện thoại truyền ra tiếng gõ cửa . . .” Sau khi ghi lại các sự kiện thì sắc mặt của Triệu Kiến Quốc càng nghiêm túc.
Dương Gian nói:
“Đại khái trải qua bấy nhiêu đó, anh cảnh sát hình sự còn có gì muốn hỏi không?”
“Xem ra chú em này còn che giấu điều gì với chúng ta, không hoàn toàn tin tưởng, nhưng làm vậy cũng đúng, người trẻ tuổi có lòng cảnh giác và lòng phòng bị là chuyện tốt, nhưng ta vẫn hy vọng ngươi sẽ tiếp tục phối hợp chúng ta điều tra."
Triệu Kiến Quốc hỏi:
"Ngươi có thể nói cho ta biết ngươi làm cách nào đi ra Quỷ Vực không? Vào Quỷ Vực thì không dễ dàng thoát ra được.”
Dương Gian hỏi ngược lại:
“Trước khi trả lời câu hỏi của ngươi thì có thể cho phép ta hỏi một câu không?”
Triệu Kiến Quốc ngẫm nghĩ, trả lời:
“Được.”
Dương Gian hỏi:
"Quỷ rốt cuộc là dạng tồn tại thế nào?”
Triệu Kiến Quốc đáp:
“Phòng thí nghiệm của các nước đều từng làm thực nghiệm, có người cho rằng "Quỷ" chỉ là một loại năng lượng đặc biệt, như vật chất ám, một loại hạt đặc biệt, là một loại tồn tại đặc biệt mà khoa học còn chưa nghiên cứu được. Chẳng qua mọi người không hiểu về nó, không cách nào phân tích, cho nên tự tiện gọi nó là "Quỷ", giống như người thời xưa thấy mưa gió sấm sét vậy, sẽ cho rằng đó là thần tiên, thật ra chẳng qua là hiện tượng tự nhiên bình thường nhất.”
"Ta muốn nghe lời thật lòng."
Dương Gian nghiêm túc nói:
“Ta còn một tin tức quan trọng về ông già kia vẫn chưa nói ra, ta nghĩ chúng ta đáng giá trao đổi một chút tình báo.”
Triệu Kiến Quốc gõ mặt bàn, trầm ngâm một chút nói:
“Với thực nghiệm khoa học hiện nay vẫn chưa thể xác định tồn tại của “Quỷ”, tuy nhà khoa học suy đoán là loại năng lượng nào đó có liên quan linh hồn biến cụ thể hóa, nhưng quan điểm chủ lưu vẫn nghiêng về chủ nghĩa duy tâm."
Dương Gian hỏi:
“Là sao?”
Triệu Kiến Quốc đáp:
"Quỷ, là quỷ, như ý nghĩa mặt chữ của nó, có lẽ khoa học đã bị đánh bại, thuyết duy vật nên bị sửa lại.”
Biểu cảm của Dương Gian đặc biệt nghiêm túc, hắn vô cùng hy vọng cái gọi là quỷ chỉ là sự thay đổi của một loại năng lượng chưa biết.
Nhưng đáng tiếc không phải.
Thì ra thật sự có quỷ.
Triệu Kiến Quốc hỏi:
"Có thể tiếp tục đề tài lúc trước không?”
Dương Gian trả lời:
“Nguyên nhân ta có thể thoát ra Quỷ Vực rất đơn giản, ta thành người ngự quỷ.”
"Quả nhiên." Ánh mắt Triệu Kiến Quốc sâu thẳm.
Từ lúc biết Dương Gian rời khỏi Quỷ Vực thì Triệu Kiến Quốc đã đoán được, không thành người ngự quỷ thì làm sao có thể thoát ra Quỷ Vực.
Triệu Kiến Quốc hỏi:
“Ngươi còn che giấu thông tin gì liên quan ông già kia không?”
Dương Gian nói:
“Ta muốn biết càng nhiều thông tin liên quan ác quỷ.”
Triệu Kiến Quốc nói:
“Được, ta sẽ gửi cho ngươi một trang web đặc biệt, ngươi có thể tìm hiểu tin tức tương quan trên trang web đó. Trang web này là chính phủ các nước liên hợp tạo ra, giữ bí mật cao độ với bên ngoài, chỉ có nhân viên đặc biệt mới có tư cách đăng nhập, ngươi có thể dùng thông tin thân phận của Châu Chánh để đăng ký, chốc nữa ta sẽ gửi lưu trình cho ngươi.”
“Tốt.”
Dương Gian nói:
“Đã vậy thì ta sẽ không che giấu cái gì nữa, ông già kia thông qua người khác nghe thấy tiếng để định vị, sau đó giết người thông qua việc gõ cửa, ngọn nguồn hiện nay là có liên quan bài post do cư dân mạng tên Lôi Điện Pháp Vương đăng lên, các ngươi có thể điều tra từ nơi này. Nhưng hãy cẩn thận tiếng gõ cửa, đó là một nguyền rủa, ai nghe thấy đều sẽ bị ông già kia tìm tới tận cửa.”
Sau đó Dương Gian nói đại khái thông tin về Lôi Điện Pháp Vương và địa chỉ của diễn đàn kia.
“Tốt, ta đã ghi lại, lát nữa sẽ phái người điều tra."
Triệu Kiến Quốc nói:
“Làm phiền ngươi tạm thời bảo quản điện thoại của Châu Chánh, điện thoại đó được chế tạo đặc biệt sẽ không bị sức mạnh của ác quỷ ăn mòn, hơn nữa lượng điện có thể kéo dài một năm, miễn là không gặp phải tình huống đặc biệt nghiêm trọng thì dù gặp sự kiện linh dị khác, điện thoại vẫn có thể luôn liên lạc.”
“Vậy à? Thế thì cảm ơn.”
Dương Gian nói:
“Nhưng điều nên nói thì ta đã nói hết, ta nghĩ tạm thời cứ như thế, khi nào rảnh sẽ liên hệ sau.”
Triệu Kiến Quốc nói:
“Được, về sau nhân viên trực điện thoại của riêng ngươi là Lưu Tiểu Vũ, ta thay mặt nàng xin lỗi ngươi vì chuyện trước đó.”
“Không sao, là tính khí của ta không tốt.” Dương Gian nói xong cúp máy.
Lưu Tiểu Vũ ở một bên nói:
“Đội trưởng, nên thu về điện thoại của Châu Chánh, trong đó hẳn là có nhiều tin tức trọng yếu, theo quy củ thì không nên bị người khác chiếm hữu.”
Triệu Kiến Quốc gõ mặt bàn nói:
"Tình huống không giống nhau, người này đã thành người ngự quỷ, nên được đối đãi đặc biệt. Ta thấy hắn rất có tiềm lực, nên được mời chào vào cảnh sát hình sự quốc tế, tốt nhất là lệ thuộc chi nhánh Châu Á chúng ta. Lưu Tiểu Vũ, đây là nhiệm vụ tiếp theo của ngươi, phải theo sát hắn, Châu Chánh phụ trách an ninh trật tự thành phố Đại Xương đã hy sinh, hiện tại thành phố đó không có cảnh sát hình sự mới quản an ninh trật tự, người này thì là người địa phương ở thành phố Đại Xương, nếu như có thể khiến hắn phụ trách an ninh trật tự của thành phố Đại Xương thì tốt nhất.”
“Hắn mới vừa trở thành người ngự quỷ thôi, có thể làm nổi không?” Lưu Tiểu Vũ giật mình kêu lên: "Hắn vẫn chưa trải qua huấn luyện."
"Ta biết, có thể làm nhân viên tạm thời trước, thật sự không được thì vô việc trước rồi huấn luyện sau. Nhưng trước khi hắn trở thành cảnh sát hình sự, nên sắp xếp một người đi thành phố Đại Xương, ta sẽ báo cáo chuyện này. À, mới rồi cho ngươi ghi chép hồ sơ, làm xong chưa?”
Lưu Tiểu Vũ nhìn bản thảo rậm rạp chữ, đáp:
“Đã ghi chép xong, lát nữa sửa sang sắp xếp lại, biệt hiệu là . . .?”
“Biệt hiệu: Quỷ Gõ Cửa. Mức độ khủng bố thì trực tiếp đặt là: A, cấp tai nạn.”
Triệu Kiến Quốc nói xong lại bảo:
“Bên hồ sơ thất phúc thẩm thì cứ nói là ta đề nghị."
“Biết.” Lưu Tiểu Vũ giật nảy mình.
Bên Châu Á lại có thêm một con ác quỷ cấp bậc tai nạn.